Lần này ngay cả bọn Du Ma Nhai cũng không còn gì để nói.
Nếu tính như vậy, đúng là không nên trách tội Sở Hưu.
Dù sao đối với các đại lão ma đạo tu luyện hơn trăm năm như Du Ma Nhai, mấy thứ tình yêu đều là vớ vẩn.
Vì một tên tình nhân mà tử chiến với đồng môn, có đáng không?
Tư Đồ Khí lạnh lùng nói: “Sở Hưu, ngươi cãi chày cãi cối nhiều như vậy nhưng có một điểm ngươi vẫn không thể giải thích được.
Tàn sát đồng liêu, nếu bỏ qua cho ngươi thì quy củ của nhánh Ẩn Ma vứt đâu?”
Sở Hưu cười ha hả: “Quy củ? Quy củ gì?
Ngươi muốn quy củ, vậy ta nói cho ngươi biết, quy củ của Sở Hưu ta là gì!”
Sở Hưu lạnh lùng nhìn Tư Đồ Khí, nói: “Nếu chư vị chịu giúp ta mưu đồ đại sự, ta coi chư vị là đồng môn, sau khi mọi chuyện thành công thì cùng chia chác lợi lộc.
Nhưng nếu có người cản đường ta, vậy xin lỗi, kẻ cản đường không phải đồng môn mà là người chết!”
Sở Hưu vung tay, Thương Thiên Lương mặc bộ trường bào bằng vải bố chắp tay sau lưng bước ra, trong tay còn cầm một cây cuốc nhỏ.
Vốn dĩ hắn đang trồng rau trong Thương Thành, kết quả đám người nhánh Ẩn Ma đột nhiên chạy tới, cho nên hắn cũng bị Sở Hưu gọi tới ra vẻ.
Sở Hưu nhìn dám người bên dưới, lạnh lùng nói: “Lý Thu Dịch là ta giết, mọi chuyện chỉ có vậy, tình hình cũng chỉ có thế.
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3714509/chuong-1255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.