Thời gian ở phân đà Bắc Yên, do Diệp Tiêu đã có cơ sở nên Thủ Chân Tử truyền thụ Thuần Dương Đạo Kinh của Thuần Dương Đạo Môn cho Diệp Tiêu.
Diệp Tiêu được lực lượng Đại Nhật Như Lai tẩy luyện gia trì, thuộc tính nội lực của hắn đã thay đổi, khi tu luyện Thuần Dương Đạo Kinh như cá gặp nước, tiến triển cực nhanh.
Hơn nữa hắn tu luyện cực kỳ điên cuồng, khiến cả Tịch Vân Tử và Thủ Chân Tử cũng phải nhìn theo.
Bây giờ rất hiếm thấy người trẻ tuổi tu luyện khắc khổ như vậy.
Thật ra riêng điểm này là Diệp Tiêu phát huy theo bản tính, khi ở Thanh Long Hội hắn đã tu luyện khắc khổ điên cuồng như vậy rồi.
Tịch Vân Tử lắc đầu nói: “Chẳng trách tiểu tử này là tán tu mà có tu vi như vậy. Có trời mới biết mấy năm qua hắn sống ra sao, đúng là một kẻ điên vì võ.”
Thủ Chân Tử nhìn hắn một cái rồi nói: “Ta lại nghe Lăng Vân Tử nói năm xưa ngươi gia nhập Thuần Dương Đạo Môn, thời gian vui chơi còn nhiều hơn thời gian tu luyện.
Nếu ngươi chịu tu luyện chăm chỉ như Diệp Tiêu, với thiên phú Thuần Dương Đạo Thể của ngươi, tu vi đâu chỉ nhường này?”
Tịch Vân Tử mỉm cười xấu hổ: “Sống trên đời vốn là khổ rồi, nếu còn không hưởng lạc, đợi đến lúc sắp chết mới nhìn lại chê cuộc sống tẻ nhạt, vậy chẳng phải hối hận bằng chết à?
Hôm nào ta cũng phải dạy cho tiểu tử này một chút, tu luyện chỉ nên có chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3712019/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.