Nghe Sở Hưu nói mình chõ mồm vào sủa, trưởng lão Triệu gia giận tới mức sắc mặt đỏ bừng.
Nhưng không đợi hắn nói gì, Triệu Nguyên Phong đã ngăn lại, trầm giọng nói: “Sở đại nhân, Giang Sơn Các ta ở ngoài biển lâu ngày, không hiểu nhiều về võ lâm trưởng lão nên lỡ gây ra chuyện cười như vậy. Đã mạo phạm tới Sở đại nhân, mong Sở đại nhân thứ lỗi.”
Trưởng lão nhà mình gây phiền toái, người phải thu dọn vẫn là Triệu Nguyên Phong hắn.
Hắn biết địa vị của Sở Hưu tại Bắc Yên. Tuy mình và Sở Hưu sẽ không có xung đột và thù hận gì, nhưng nếu bây giờ trưởng lão nhà mình đắc tội với đối phương, vậy đúng là tai bay vạ gió.
Đương nhiên Triệu Nguyên Phong cũng không thể hiện quá yếu thế, hắn liếc qua người của hai nhánh Đạo Phật: “Sở đại nhân, Giang Sơn Các ta tới đây chỉ để gặp mặt hoàng đế Bắc Yên một lần, sau khi gặp sẽ lập tức lên đường tới Ngụy Quận. Sau này chúng ta không tham gia tranh chấp của giang hồ hay triều đình Bắc Yên.
Phiền phức đầu tiên mà Sở đại nhân phải giải quyết không phải chúng ta. Thậm chí về sau chúng ta cũng không phải phiền toái của Sở đại nhân. Ngược lại, không khéo tương lai chúng ta còn có thể hợp tác.”
Sở Hưu nhìn Triệu Nguyên Phong một hồi, vị các chủ Giang Sơn Các này không nổi danh trên đất Trung Nguyên, nhưng chỉ dựa vào chiêu thức hắn vừa thể hiện và lời nói vừa rồi của hắn, Sở Hưu có thể kết luận đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3708497/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.