Thời gian năm trăm năm đủ diễn ra rất nhiều chuyện, bản đồ mô tả khu vực sâu nhất trong Nam Man nhưng nhìn hình dạng hiện tại, hiển nhiên trong năm trăm năm qua nơi này đã xảy ra động đất thay đổi địa hình tự nhiên. Bản đồ đã không còn nhiều tác dụng.
Lâm Thương Long nhíu mày, phiền phức, lại là phiền phức, hắn ghét nhất là phiền phức.
Sở Hưu trầm giọng nói: “Hỏi thăm đám Man tộc bản địa xem, chắc sẽ có một số manh mối.
Bọn họ ở đất Nam Man này đã lâu, không khéo có một số người đi vào khu vực này, phát hiện ra một vài thứ.”
Lâm Thương Long cũng không có cách nào khác, tạm thời chỉ có thể làm theo lời Sở Hưu.
Khu vực Nam Man có không ít bộ lạc nhỏ, Sở Hưu tùy ý tìm một bộ lạc, trực tiếp đi cùng Lâm Thương Long giáng lâm trong bộ lạc đó.
Bộ lạc trên đất Nam Man này rất đơn sơ, đa số là nhà lá và nhà trên cây.
Đa số võ giả Man tộc ở nơi này chỉ biết một chút võ công quyền cước đơn giản, cực kỳ thô kệch, không thể sánh với võ đạo phồn hoa trên đất Trung Nguyên.
Nhưng không có nghĩa là thổ dân Nam Man yếu đuối mong manh, mặc cho người khác chém giết.
Trong số thổ dân Nam Man này có một số người là thầy mo, tinh thông các loại bí pháp quỷ dị, rất khác biệt so với võ đạo Trung Nguyên, rất khó đối phó.
Khí tức hai người Sở Hưu và Lâm Thương Long vừa hàng lâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3708474/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.