Sở Hưu nhìn chằm chằm vào Hạ Hầu Tục, đây là lần đầu tiên y gặp vị lão tổ Hạ Hầu thị này. Y không biết nhiều về Hạ Hầu Tục, cũng không hứng thú tìm hiểu.
“Hạ Hầu Tục, ngươi nghĩ ta ngu chắc?” Sở Hưu đột nhiên hỏi.
Hạ Hầu Tục cau mày nói: “Ngươi có ý gì?”
Mọi người trên giang hồ đều biết quá trình phát triển của Sở Hưu, tuy không ít người căm ghét y nhưng không thể không thừa nhận Sở Hưu là kẻ có tâm cơ thủ đoạn.
Nếu y là ngu ngốc, vậy toàn bộ giang hồ không có mấy người thông minh.
Giọng nói của Sở Hưu vẫn lạnh lùng vang lên: “Có ý gì? Hạ Hầu Tục, tới giờ ngươi vẫn không chịu nói thật ư?
Mạc gia và Hạ Hầu thị các ngươi vốn không có tranh chấp gì. Phải nói là toàn bộ Thương Dương Mạc gia luôn cố gắng tránh xảy ra xung đột với các thế lực khác.
Trong tình huống như vậy, chẳng lẽ Hạ Hầu thị các ngươi ăn no dửng mở cố ý tới gây chuyện với Mạc gia? Còn phát động nhiều lực lượng như vậy, dáng vẻ như quyết đuổi tận giết tuyệt.
Nếu nói trong chuyện này không có bí mật gì, ta không tin.
Bây giờ ta đích thân ra mặt, Hạ Hầu thị các ngươi vẫn không nể mặt ta.
Vậy thì được, hôm nay ta muốn thử xem rốt cuộc Hạ Hầu thị các ngươi dựa vào đâu, hay đơn giản là Hạ Hầu thị các ngươi không để Sở Hưu ta trong mắt!”
Vừa dứt lời, Sở Hưu trực tiếp xuất đao chém về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3699057/chuong-1192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.