Chương trước
Chương sau
Thật ra tuổi tác của Thương Thiên Lương không lớn, mới hơn trăm tuổi mà thôi.

Ở thế giới bên ngoài, cường giả như lão thiên sư đã sống tới hơn năm trăm năm vẫn còn rất cứng cỏi, nhưng trong Lục Đô, tuổi thọ của mọi người suy giảm rất lớn.

Võ giả ở nơi này không cách nào ngưng tụ đại lượng chân khí để rèn luyện thân thể, ngược lại bọn họ còn phải tiêu hao phần lớn lực lượng thân thể, cho nên nếu cùng cảnh giới, tuổi thọ của võ giả ở đây ít hơn võ giả ở thế giới bên ngoài nhiều.

Với tình hình của Thương Thiên Lương, đừng nói năm trăm tuổi, hắn sống được tới hai trăm tuổi cũng chẳng dễ dàng gì.

Ánh mắt Thương Ỷ cũng toát lên vẻ thương cảm, nếu phụ thân cô không chết, bây giờ cô cũng có thể giúp đỡ gia gia của cô cùng chống đỡ Thương Thành.

Lúc này Thương Ỷ lại đột nhiên nói: “Đầu do tên kia không giữ chữ tín, gia gia ngài đã giúp hắn giết người, hắn lại mang đống đan được kia

Nếu hắn cho chúng ta tất cả chỗ đan được ấy, đừng nói cơn bão đen lần này, lần tiếp theo chúng ta cũng chống được.”

Lúc này một âm thanh lại đột nhiên vang lên: “Tiểu nha đầu, đừng nói xấu sau lưng người khác, Sở Hưu ta nổi tiếng là nói lời giữ lời, đã hứa sẽ đưa các ngươi thì sẽ không đổi ý, chẳng qua là đưa sớm hay đưa muộn thôi.”

Thương Thiên Lương và Thương Ỷ lập tức quay đầu lại, người đứng trên cổng Thương Thành chính là Sở Hưu.

Ngay khoảnh khắc thấy được Sở Hưu, ngay cả Thương Thiên Lương cũng không thể bình tĩnh.

“Ngươi còn có thể đi vào trong Lục Đô? Nói vậy trên người ngươi có bí bảo có thể ra vào Lục Đô bất cứ lúc nào hay là một trận pháp dịch chuyển?”

Đối với những người sinh ra trong Lục Đô như Thương Thiên Lương, mơ ước lớn nhất của bọn họ chính là rời khỏi cái nơi quỷ quái này.

Trước đó Thương Thiên Lương suy đoán có lẽ trên người đám ngoại lai như Sở Hưu có bảo vật dùng một lần, có thể tạm thời phá vỡ không gian. Nhưng bây giờ Sở Hưu xuất hiện ở nơi này, lật đổ suy đoán lúc trước của hắn, đồng thời cũng cho hắn một hy vọng!

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Thương thành chủ chớ kích động, lần này ta tới là để thực hiện lời hứa, cho các ngươi một nửa chỗ đan được còn lại. Tiếp đó là ta và Thương thành chủ tiến hành một vụ giao dịch, chỗ này không hợp bàn bạc, chúng ta vào trong bàn nhé?”

Thương Thiên Lương cố nén tâm trạng kích động của mình, ra dấu xin mời với Sở Hưu, mang y vào trong phủ thành chủ.

Sở Hưu đổ chỗ Hồi Huyết Đan ra rồi trầm giọng nói: “Thương thành chủ chắc cũng đoán được, ta khác với những kẻ còn lại, những kẻ khác đi vào nơi này là dùng bí bảo dùng một lần, tạm thời phá vỡ không gian. Còn ta có thể ra ra vào vào. không gian này, thậm chí có đưa người ra cùng cũng không thành vấn đề.”

Tuy trước đó Thương Thiên Lương đã có suy đoán nhưng lúc này nghe Sở Hưu nói vậy, trong lòng hắn và Thương Ỷ đều như có sóng gió ngập trời.

Chuyện này với người khác thì rất bình thường, nhưng đối với những người trong Lục Đô lại liên quan trực tiếp tới tương lai của bọn họ, là hy vọng của tổ tiên mấy chục đời của bọn họ.

Nhưng sau cơn kích động, Thương Thiên Lương cũng khôi phục tâm trạng, trầm giọng nói: “Mang bọn ta ra, ngươi có điều kiện gì?”

Thương Thiên Lương sống trong hoàn cảnh tàn khốc này tới hơn trăm năm, đấu tới thiên địa, đấu với người, trong lòng không thiếu mưu tính.

Nếu bọn họ vô dụng, chắc chắn Sở Hưu không xuất hiện ở nơi này một lần nữa, cũng chẳng có chuyện nói lời giữ lời.

Bây giờ Sở Hưu trở về chứng minh bọn họ thật sự hữu dụng, Sở Hưu cần bọn họ.

Sở Hưu gõ cái bàn đá trước mặt nói: “Trong võ lâm bên ngoài ta có kẻ thù, có rất nhiều kẻ thù, số người muốn đưa ta vào chỗ chết nhiều tới không đếm xuể”

Thương Thiên Lương gật đầu nói: “Đã nhìn ra.”

Tuy thời gian hắn tiếp xúc với Sở Hưu không nhiều nhưng hắn cũng phất hiện người tên Sở Hưu này tâm địa thâm độc, hơn nữa quỷ kế đa đoan, chắc chắn ở bên ngoài cũng là loại ma đầu kiêu hùng, tóm lại không phải người hiền lành gì.

Loại người này nếu ít kẻ thù mới gọi là lạ.

“Lần trước ngươi cũng thấy ta giết chết lão đạo sĩ kia, thế lực sau lưng hắn rất lớn, thế lực sau lưng những kẻ thù khác của ta cũng rất lớn, thậm chí trong đó có cả cường giả Thiên Địa Thông Huyền. Nếu đấu cứng thì ta không gánh nổi, cho nên ta muốn mang Thương thành chủ ngươi ra ngoài, giúp ta ngăn cản bọn họ.”

Thương Thiên Lương nheo mắt lại, đang định ra điều kiện thì Sở Hưu lại trực tiếp ngắt lời.

“Thương thành chủ, có chuyện này ta cần nói trước, tuy bây giờ ta tới tìm các ngươi giao dịch nhưng thực tế ta còn lựa chọn khác mà các ngươi thì không. Không đáp ứng ta, các ngươi vĩnh viễn không ra ngoài được.

Ta chỉ cần một mình Thương thành chủ mà thôi, không cần những người khác, cho nên ta cũng chỉ mang ngươi ra ngoài.

Nhưng ngươi yên tâm, ta còn mang tới rất nhiều đan được và vật tư khác, người trong Thương Thành không chỉ chống được qua cơn bão đen lần này, thậm chí về sau cũng không cần lo lắng.”

Thương Thiên Lương nheo mắt, trong ánh mắt lộ vẻ hung dữ nói: “Ngươi đang lấy tính mạng toàn bộ Thương Thành ra để uy hiếp ta!”

Sở Hưu gật đầu, thoải mái thừa nhận: “Không sai, ta đang uy hiếp ngươi. Thương thành chủ, ngươi đã là chí cường giả Thiên Địa Thông Huyền, chắc ngươi cũng biết cảnh giới hiện giờ của ngươi đã tương đương với lão tổ của ngươi vạn năm trước.

Nhưng chính vì ngươi ở Lục Đô, cho nên ngươi không thể phát huy ra lực lượng vốn có của cảnh giới này.

Nếu ta đem tất cả các ngươi ra ngoài, vạn nhất các ngươi phản ta, ta lấy gì mà đối phó với một chí cường giả Thiên Địa Thông Huyền?

Con người ta nhìn người rất chuẩn, tuy Thương thành chủ làm việc trông rất nghiêm khắc, nhưng ngươi lại quan tâm tới mỗi người trong Thương Thành này.

Chỉ khi những người này ở trong Lục Đô như xưa, ta mới dám yên tâm dùng ngươi.”

Thương Thiên Lương còn muốn nói gì đó nhưng Sở Hưu lại lên tiếng trước: “Ta biết Thương thành chủ định nói gì, chẳng qua là bảo chắc chắn mình sẽ coi trọng chữ tín.

Nhưng xin lỗi, ta không tin.

'Ta sẽ không đặt tính mạng bản thân mình vào việc đối phương có giữ chữ tín hay không, chỉ khi năm nhược điểm trong tay, ta mới yên tâm.

Nhưng Thương thành chủ không cần lo lắng, chờ tương lai ta cũng tu luyện tới cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, ta sẽ mang tất cả mọi người trong Thương 'Thành ra, thậm chí chỉ cần Thương thành chủ giúp ta ngăn cản kiếp nạn trước mắt, ta cũng sẽ mang một số người trong Thương Thành ra ngoài.

Bây giờ quyền lựa chọn nằm trên người của Thương thành chủ, ngươi đáp. ứng hay cự tuyệt?

Thương thành chủ, tốt nhất ngươi đừng chọn bạo lực, ngươi cũng thấy thực lực của ta rồi đấy, ngươi không giết được ta.

Huống chỉ cho dù ngươi có giết ta, ngươi cũng không tìm ra phương pháp đi xuyên không gian này.”

Sở Hưu nói xong, Thương Thiên Lương mang ánh mắt âm trầm đứng suy nghĩ tại chỗ, Lục Giang Hà trong Huyết Hồn Châu lại nhếch miệng.

Hắn biết Sở Hưu vốn là người như vậy, y không dễ gì tin tưởng người khác, không thì Lục Giang Hà đã chẳng bị trói ở đây.

Bây giờ tới Thương Thiên Lương cũng vậy, Sở Hưu hạn chế hắn, cũng cho hắn hy vọng, nhưng lại không cho cơ hội trở mặt.

Đúng như Sở Hưu đã nói, bây giờ người năm thế chủ động là y, y có thể lựa chọn còn Thương Thiên Lương thì không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.