Thật ra Lục Trường Lưu vẫn coi là người phúc hậu, Sở Hưu nói tính cách của hản là Đạo gia thanh tịnh vô vi, nhưng thật ra chỉ có Lục Trường Lưu tự biết, thật ra hắn sợ phiền toái, không muốn quản những chuyện linh tỉnh như vậy.
Hắn thật sự hy vọng giang hồ có thể yên ổn, tất cả mọi người an lành, nên luyện võ thì luyện võ, nên tu đạo thì tu đạo, vậy chẳng tốt hơn à? Sao cứ phải giết người?
Cho nên hắn không hiểu thái độ cực đoan của Thuần Dương Đạo Môn, càng không lý giải nổi loại người tam quan có vấn đề như Sở Hưu.
Lục Trường Lưu chỉ thở dài một tiếng, mang theo thi thể Trường Vân Tử quay người rời khỏi.
Lúc này Sở Hưu cũng định đi nhưng y đột nhiên phát hiện dưới đất có thêm một thứ.
Y bước tới xem xét, hóa ra là hai chiếc chìa khóa trước đó tiến vào Lục Đô, có điều lcú này trên đó dã có những vết rạn, rõ ràng đã hỏng.
Thấy cảnh này, Sở Hưu lập tức sửng sốt.
Vị trí này vừa rồi là của Lữ Trạm Lô và Hách Liên Trường Phong, hai viên chìa khóa này là họ ném lại?
Cầm lên xem thử, trên chìa khóa không có vết tích do chân khí chấn vỡ, ngược lại giống như tự nứt ra.
Sở Hưu lập tức lấy chìa khóa của mình trong không gian bí hạp ra, chiếc chìa khóa đó vẫn còn nguyên, không hề tổn hại.
Ban đầu Sở Hưu còn tưởng chìa khóa này có thể đi vào Lục Đô không hạn chế số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3653296/chuong-1149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.