Chương trước
Chương sau
Sở Hưu muốn tới Vương gia lấy nửa bản đồ còn lại, đương nhiên cũng định thuận tay tiêu diệt Vương gia, cho nên khi y bảo Diệp Tiêu trở lại tổng bộ Thanh Long Hội, cũng bảo đám người Hàn Khốc và Tổng Tiếu dẫn người tới.

Đi ra ngoài một chuyến là lại diệt môn, không phải Sở Hưu tàn bạo mà là Thanh Long Hội nhất định phải giữ lực uy hiếp cường đại của mình.

Trước mắt, Thanh Long Hội vừa trải qua một trận nội chiến, Bộ Thiên Nam đã chết, y là đại long thủ tân nhiệm vừa thượng vị, toàn bộ giang hồ còn đang nhìn.

Không thể không nói, tiếng tăm của y không bằng Bộ Thiên Nam, khó tránh khỏi có người sẽ so sánh y và Bộ Thiên Nam.

Bây giờ Sở Hưu còn chưa muốn để lộ thân phận của mình, vì vậy chỉ có thể biểu hiện bá đạo một chút, ngươi động tới người của ta, ta sẽ diệt cả nhà ngươi!

SAu khi đám người Hàn Khốc Tống Tiếu tới nơi, Sở Hưu lập tức mang người tới Phù Dương Vương gia.

Lúc này trong Vương gia, Vương Đạo tông không thể tin nổi nhìn lão đạo nhân tướng mạo rất hiền lành, không ngờ đối phương lại là chưởng giáo của Chân Vũ Giáo, Huyền Thần Chân Nhân - Lục Trường Lưu.

Thật ra Vương Đạo Tông không nhận ra Lục Trường Lưu, tuy hắn là đại sư trận đạo nhưng cũng không có tư cách tiếp xúc với đại nhân vật như Lục Trường Lưu.

Vương Đạo Tông chỉ biết Quảng Ninh Chân Nhân của Chân Vũ Giáo, đối phương cũng am hiểu trận đạo, ngày trước Chân Vũ Giáo sửa chữa trận pháp từng mời Vương Đạo Tông tới giúp.

Lần này Vương Đạo Tông cũng báo tin cho Quảng Ninh Chân Nhân, không ngờ Lục Trường Lưu lại tự tới trước.

“Vương gia chủ, những gì ngươi nói trong thư có phải là thật không? Ngươi biết nơi sư tổ và Độc Cô Duy Ngã giao chiến lần cuối à?”

Lúc bình thường Lục Trường Lưu có vẻ rất bình tĩnh nhưng lúc này lại khá kích động.

Vương Đạo Tông vẫn coi nhẹ bí mật mà hai gia tộc bọn họ ẩn giấu, đặc biệt là với Chân Vũ Giáo.

Qua nhiều năm như vậy, Chân Vũ Giáo không hề từ bỏ tìm kiếm tin tức của sư tổ, sống phải thấy người, cho dù có chết cũng phải mang thi thể về, đương nhiên truyền thừa trong thi thể cũng hết sức quan trọng.

Ninh Huyền Cơ không mang theo công pháp của Chân Vũ Giáo, nhưng năm xưa tu vi của hắn đã thông thiên, hơn nữa lúc đó cũng không nhận đệ tử chân truyền trong Chân Vũ Giáo, cho nên truyền thừa của Ninh Huyền Cơ không được lưu truyền đến giờ.

Bao năm qua đi, Chân Vũ Giáo vẫn không có manh mối gì, bây giờ khó khăn lắm mới nhận được một tin tức như vậy, cũng đáng cho hắn tự tìm tới.

Vương Đạo Tông vội vàng nói: “Làm sao tại hạ dám lừa ngài kia chứ? Tin tức cực kỳ chính xác, nhưng trước mắt chắc Thanh Long Hội cũng biết tin tức này, Vương gia chúng ta đã kết thù với Thanh Long Hội, xin chưởng giáo cứu Vương gia chúng ta một mạng, Vương gia xin dâng hai tay, đưa cả bản đồ và chìa khóa tiến vào không gian đó.”

Lục Trường Lưu nhíu mày, hắn không ngờ chuyện này còn liên quan tới Thanh Long Hội.

Nhưng nghĩ lại cũng rất bình thường, dù sao Lục Trường Lưu cũng từng lăn lộn trên giang hồ cả đời, có chuyện gì mà hắn chưa từng thấy?

Nếu Vương gia không gặp phiền toái, bọn họ có nỡ lấy bí mật này ra, nói cho. hắn biết không?

Bao năm qua, Vương gia vẫn giấu bí mật này trong đáy lòng, bây giờ lấy ra chẳng qua là vì Thanh Long Hội uy hiếp mà thôi, mình cũng chỉ là tấm khiên đỡ đòn.

Nhưng Lục Trường Lưu cũng khá phúc hậu, hắn không vạch trần mấy tính toán vặt của Vương gia, cũng không trách đối phương đã lợi dụng mình mà lạnh nhạt nói: “Yên tâm đi, bần đạo đã cầm đồ của các ngươi, đương nhiên cũng sẽ ngăn chặn tai ương cho Vương gia.”

Vương Đạo Tông nghe vậy lập tức lấy nửa tấm bản đồ và một cái hộp chứa chìa khóa ra, lấy ra một chiếc chìa khóa không khác gì của Chu gia, giao cho Lục Trường Lưu.

Lục Trường Lưu kinh ngạc nói: “Ngươi còn làm ra nhiều chìa khóa như vậy à?”

Vương Đạo Tông cười khan hai tiếng: “Một chiếc chìa khóa chỉ có thể cho một người tiến vào, cho nên làm nhiều một chút. Chẳng qua chờ các cường giả khác tới, vừa vặn đưa cho bọn họ.”

Lục Trường Lưu lập tức biến sắc: “Cái gì? Ngươi còn báo tin này cho người khác?”

Lục Trường Lưu có thể tưởng tượng được nếu người khác cũng phát hiện ra truyền thừa của Độc Cô Duy Ngã và Ninh Huyền Cơ, bọn họ sẽ chẳng quan tâm nó có thuộc về Chân Vũ Giáo không, chắc chắn là cùng tiến vào rồi tranh đoạt Sau.

Không đợi Vương Đạo Tông nói gì thêm, một luồng sát khí đột nhiên hàng lâm khiến cho ánh mắt Vương Đạo Tông lộ vẻ hoảng sợ, hắn kinh hãi nói: “Người của Thanh Long Hội tới rồi!”

Lúc này bên ngoài Vương gia, Sở Hưu vừa tới gần gian nhà của Vương gia, chỉ thấy từng quầng sáng trận pháp lóe lên, hiển nhiên bọn họ đã cảm giác được sát khí của Sở Hưu, bắt đầu phòng ngự.

Sở Hưu nhíu mày: “Ai ô, trận pháp này thật mãn cảm.”

Tống Tiếu ở bên cạnh nói: “Dù sao Vương Đạo Tông cũng lập nghiệp dựa vào trận pháp, cũng có chút năng lực, nghe nói trình độ trận đạo của hẳn chỉ thiếu một chút là lên tới đại tông sư.”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Như vậy không được, một trận pháp sư thì ngoan ngoãn đi nghiên cứu trận pháp là được, sao cứ nhất quyết muốn ngấp nghé truyền thừa võ đạo, đúng là lẫn lộn đầu đuôi.”

Sau khi Sở Hưu dứt lời, Thiên Đạo Chiến Hạp trong tay y hóa thành Đại Dịch Chiến Kích, ầm ầm chém xuống, khí thế mạnh mẽ bộc phát, chỉ thấy trận pháp. phía trước Vương gia từ từ tan vỡ, đại trận của Vương gia thậm chí không đỡ nổi một chiêu của Sở Hưu.

Đúng lúc này, một luồng phát trần đảo qua, mang theo cương khí ngưng tụ, ngăn cản một đòn của Sở Hưu.

Thân hình Lục Trường Lưu xuất hiện ở ngoài cửa, trầm giọng nói: “Chư vị, phải biết khoan dung độ lượng, các người đã nhận được tin rồi, còn định đuổi tận giết tuyệt hay sao?”

“Chân Vũ Giáo, Lục Trường Lưul” Sở Hưu nheo mắt nhìn Lục Trường Lưu, lại liếc mắt nhìn Vương Đạo Tông đang tốn trốn tránh tránh sau lưng Vương Đạo Tông, lập tức hiểu có chuyện gì xảy ra.

Tuy Vương gia tham lam hành động ngu xuẩn, nhưng không phải ai trong Vương gia cũng là kẻ ngu.

Bọn họ cũng biết bản thân không thể ngăn cản được Thanh Long Hội, xem ra bọn họ định tiết lộ tin tức, đổi lại sự giúp đỡ từ người khác.

“Ngươi nhận ra ta?” Lúc này Lục Trường Lưu cũng quan sát Sở Hưu, sắc mặt nghi hoặc.

Đây là đại long thủ tân nhiệm của Thanh Long Hội - Lâm Huyết Y, vừa giết Bộ Thiên Nam để thượng vị?

Nhưng vấn đề là hắn không cảm nhận được khí thế Chân Hỏa Luyện Thần từ người Lâm Huyết Y, đối phương mới chỉ là cảnh giới Chân Đan.

Nhưng nếu vậy thì rốt cuộc Lâm Huyết Y làm sao dùng tu vi cảnh giới Chân Đan giết chết Bộ Thiên Nam?

Sở Hưu dùng giọng nói đã biến thành khàn khàn lên tiếng:

“Chưởng giáo Chân Vũ Giáo, trên giang hồ có ai là không biết?

Nếu chỉ là tin tức liên quan tới Độc Cô Duy Ngã và Ninh Huyền Cơ thì cũng chẳng đến mức khiến ta ra tay giết người.

Nhưng không ngờ Vương gia này lại to gan lớn mật, định giết người của Thanh Long Hội chúng ta diệt khẩu, để lại bọn họ thì uy nghiêm của Thanh Long Hội để đâu?”

Lục Trường Lưu nhíu mày nhìn Vương Đạo Tông, Vương gia không kể cho hắn chuyện này.

Ngay lúc đó, xung quanh lại có từng khí tức bộc phát, ai cũng vô cùng cường đại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.