Có điều Đoan Mộc tiền bối chỉ cần nhớ một điều là đủ, Sở Hưu ta là kẻ thù rất dài.
Chỉ cần là người ta muốn giết, cho dù ẩn nhẫn mười năm trăm năm cũng có ngày ta sẽ báo thù.
Hôm nay ta đã xuất hiện ở đây, vậy Bộ Thiên Nam là người ta chắc chắn sẽ giết. Cho dù Đoan Mộc tiền bối không nói, ta cũng sẽ dốc hết toàn lực.
Có điều tiếp đó lại tới vấn đề của Đoan Mộc tiền bối. Trong Thanh Long Hội còn có không ít người trung thành với Bộ Thiên Nam, nếu để bọn họ chạy thoát sẽ là hậu hoạn vô cùng.”
Đoan Mộc Thiên Sơn thở dài nói: “Sở đại nhân yên tâm, ta cũng hiểu đạo lý đau dài không bằng đau ngắn. Đám người kia chắc chắn không thể gây ra sóng gió gì đâu.”
Một khi Bộ Thiên Nam bỏ mạng, chắc chắn Thanh Long Hội cũng trải qua một lượt thanh tẩy.
Nhưng nếu không làm như vậy, đợi sau này đám người đó phản bộ Thanh Long Hội, như vậy Thanh Long Hội sẽ trực tiếp phân liệt, kéo theo vô số phiền toái.
Cho nên cho dù Đạo uẩn không muốn tự giết lẫn nhau cũng không thể không làm như vậy.
Ba canh giờ sau, ba mươi sáu phân đà Thiên Cương đã tập trung đầy đủ, hội nghị ba năm một lần của Thanh Long Hội cũng chính thức bắt đầu.
Hội nghị được tổ chức trong cung điện chính của Thanh Long Hội, xung quanh lát gạch bá màu xanh nâu, trên vách tường còn tô điểm bằng đèn dầu cá voi, còn có ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3647023/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.