“Im miệng!”
Sở Hưu mắng Lục gia một câu rồi mới quay đầu sang nói: “Mặc dù ta không chết nhưng giờ cũng chẳng khá hơn chết bao nhiêu. Ngươi cũng thấy đấy, giờ ta chỉ có thể tạm thời ở lại trong Huyết Hồn Châu này, dựa vào tiểu tử bên ngoài hành động.”
Mục Tử Y lập tức nói: “Không sao, Sở công tử, ta sẽ lập tức mang Huyết Hồn Châu tới tìm nghĩa phụ. Cho dù trả giá giá thế nào ta cũng sẽ giúp ngươi tái tạo lại thân thể!”
Sở Hưu xua tay nói: “Không cần, ta tự có cách tái tạo thân thể. Nhưng sao. ngươi lại ở đây? Ta nhớ ngươi bị Bộ Thiên Nam lưu đày tới Bắc Yên cơ mà? Hơn nữa sao ngươi lại muốn giết Diệp Tiêu?”
Lần trước khi Sở Hưu gặp Mục Tử Y, nghĩa phụ của nàng Đoan Mộc Thiên Sơn có mâu thuẫn với Bộ Thiên Nam, cho nên Mục Tử Y bị Bộ Thiên Nam đày từ tổng bộ Thanh Long Hội tới Bắc Yên. Sao giờ nàng lại trở về.
Mục Tử Y cười khổ một tiếng nói: “Chuyện này có phần phức tạp, còn có liên quan tới Sở công tử.”
“Có liên quan tới ta?”
Mục Tử Y gật đầu nói: “Khi nghĩa phụ biết Sở công tử xảy ra chuyện, Bộ Thiên Nam từng bỏ đá xuống giếng, người lại khắc khẩu với Bộ Thiên Nam, cho rằng hành động này vô cùng ngu ngốc. Chỉ vì ân oán cá nhân mà kết thù nặng với toàn bộ nhánh Ẩn Ma, rất thiếu khôn ngoan.
Nhưng Bộ Thiên Nam không những không nghe, còn giận dữ mắng chửi lại nghĩa phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3644998/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.