Tôn chưởng quỹ nhìn người tới, không vội đến tiếp đón mà chỉ đứng sau quầy chảo hỏi một tiếng: “Hóa ra là Diệp Tiêu công tử, lại tới mua thuốc chữa thương à?
Ngươi nghe lời ta đi, Diệp gia khó khăn lắm mới kiếm được chút tiền mỗi tháng, sao ngươi không tự giữ lại mua đan dược tu luyện?
Trong số đệ tử thế hệ trẻ của Diệp gia, thiên phú của ngươi không phải là kém nhất, thế nhưng giờ vẫn chỉ là Cảnh giới Ngưng Huyết.
Tội gì phải trả giá lớn vậy vì lão phụ thân không chữa khỏi nổi của ngươi?”
Diệp Tiêu cười khổ nói: “Nhưng dù sao ông ấy cũng là phụ thân của ta. Phận làm con, ta không thể trơ mắt nhìn phụ thân ta chết như vậy được?”
Tôn chưởng quỹ nghe vậy không khỏi lắc đầu, nói như đứa nhỏ này e rằng không cứu nổi nữa rồi.
Đối phương là đệ tử chỉ phụ của Diệp gia đại tộc tại Tế Châu Phủ, có điều sống trong gia tộc lại không được tốt.
Vốn có là đệ tử chỉ phụ cũng là họ Diệp, mỗi tháng gia tộc cũng cung ứng cho một chút, khoản tiền này muốn nuôi sống hắn không thành vấn đề.
Nhưng phụ thân hắn làm nhiệm vụ cho gia tộc bị người ta đánh trọng thương, hai chân tàn phế, nội phủ cũng có thương tích, trở thành một phế nhân. Phụ thân hắn chỉ có thể nhờ vào Diệp Tiêu nuôi nấng, mỗi tháng tiền cung ứng do gia tộc phát xuống còn chưa đủ mua thuốc.
Vì một người đã tàn phế mà liên lụy tới việc tu hành của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3625770/chuong-1086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.