Chương trước
Chương sau
Ngươi cũng biết giao tình giữa ta và Phương huynh rồi đấy, ta và Lã huynh không dùng kiếm, chỉ cần ngươi đáp ứng thần kiếm hạng bảy trong Thiên Hạ Danh Kiếm Phổ sẽ là của Phương Thất Thiếu!”

'Độc Cô Ly sửng sốt, hần còn tưởng Sở Hưu tới cầu cứu, không ngờ Sở Hưu lại nói giao dịch.

Có điều Trảm Xích Long hạng bảy trong Thiên Hạ Danh Kiếm Phổ vẫn có sức hấp dẫn rất lớn, lớn tới mức hẳn hoàn toàn có thể bỏ qua thân phận Sở Hưu.

Cho nên Độc Cô Ly chỉ suy nghĩ vài giây rồi lập tức mở miệng đáp ứng: " Được!"

Nói xong Độc Cô Ly trực tiếp ngăn cản trước người Bộ Thiên Nam.

Phương Thất Thiếu đang tranh đoạt Trảm Xích Long cùng một đám võ giả không khỏi vỗ đầu.

sư thúc tổ nhà mình đúng là ngây thơ, cứ thế bị Sở Hưu lừa mất.

Hắn còn chưa phát hiện mục tiêu đầu tiên của Bộ Thiên Nam là Sở Hưu, tiếp đó mới là tranh đoạt Trảm Xích Long này.

Cho nên dù Độc Cô Ly không giúp Sở Hưu ngăn cản Bộ Thiên Nam, hẳn cũng có thể tới tranh giành Trảm Xích Long trước.

Chỉ có điều nơi này chỉ có hẳn và Bộ Thiên Nam là Chân Hỏa Luyện Thần, cho nên hẳn cũng vô thức coi Bộ Thiên Nam là uy hiếp lớn nhất.

Hơn nữa Sở Hưu tới còn lén đổi lại giọng điệu, nói lệch sang Trảm Xích Long mới là mấu chốt khiến Độc Cô Ly không kịp phản ứng.

Đương nhiên cho dù Phương Thất Thiếu nhìn ra cũng không vạch trần, thậm chí vừa rồi hẳn còn định nhờ lão tổ nhà mình giúp Sở Hưu một chút

Thấy Độc Cô Ly ngăn cản trước người mình, Bộ Thiên Nam nhíu mày nói: “Độc Cô lão quỷ, từ bao giờ

mà Kiếm Vương Thành các ngươi cũng ưa xen vào. chuyện của người khác như vậy? Ngươi có chắc mình muốn ra tay với ta không?"

Trong số các võ giả Chân Hỏa Luyện Thần, Độc Cô Ly cũng là người lão làng, hơn nữa tính tình cũng khá nóng nảy, nghe câu này xong lập tức phát tác.

“Bộ Thiên Nam, người khác sợ Thanh Long Hội của ngươi, ngươi nghĩ Kiếm Vương Thành ta cũng sợ ngươi chắc? Nếu có bản lĩnh sao không tới Tây Vực mở phân đà Thanh Long Hội đi?”

Bộ Thiên Nam mỉm cười lạnh lẽo, vừa dứt lời thân hình của hắn đã hóa thành một luồng sáng xanh, như rồng uốn lượn. Một trảo đánh ra, cương khí màu xanh hóa thành long trào ầm ầm móc xuống, sát khí dữ tợn dung nhập vào trảo này khiến thiên địa xung quanh đều lạnh toát!

Độc Cô Ly hừ lạnh một tiếng, Phân Thiên Kiếm Quyết được thi triển, kiếm ảnh đầy trời mang theo ngọn lửa hừng hực đánh tới. Một nóng một lạnh, hai lưỡng sức mạnh va chạm, chấn động tạo ra khiến người người nhìn sang.

Hai người chỉ giao thủ một chiêu thôi, Độc Cô Ly đã rên khẽ một tiếng, ánh mắt không thể tin nổi.

Không ngờ thực lực Bộ Thiên Nam lại kinh khủng tới mức này.

Ngày trước Độc Cô Ly thua dưới tay Đông Hoàng Thái Nhất của Bái Nguyệt Giáo. Hiện giờ trên giang hồ, trong số cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, Đông Hoàng Thái Nhất cũng là một trong những người mạnh nhất.

Còn giờ đối mặt với Bộ Thiên Nam, Độc Cô Ly lại có cảm giác như đối đầu với Đông Hoàng Thái Nhất. Vị này cho dù thực lực không bảng Đông Hoàng Thái Nhất có lẽ cũng không kém bao nhiêu.

Mình đáp ứng điều kiện của Sở Hưu có vẻ lỗ mất rồi.

Có điều giờ Độc Gô Ly đã chẳng thể đổi ý, Bộ Thiên Nam này một khi chiến đấu quả thật chẳng khác nào người điên. Sát cơ tỏa ra tứ tán, không bưồn thăm dò gì trực tiếp dốc toàn lực xuất thủ, vài chiêu sau đã ép Độc Cô Ly khổ sở tới không thở nổi!

Bên này Độc Cô Ly khổ sở chống cực lại Bộ Thiên Nam, bên kia Sở Hưu lại giúp Phương Thất Thiếu tranh đoạt Trảm Xích Long.

Loạn chiến như vậy lại vừa vặn là cục diện Sở 'Hưu am hiểu nhất, Huyết Ảnh Đại Pháp được y thi triển với cực hạn, xung quanh là vô số huyết ảnh bay tán loạn, thậm chí ngay Trương Thừa Trinh hay Tông Huyền đều không có lực sát thương lớn bằng Sở Hưu.

Phương Thất Thiếu vừa xung phong trong đám người vừa mắng Trương Thừa Trinh: "Ta nói này Trương đạo huynh, dẫu sao ta với ngươi cũng quen biết đã lâu, khó khăn lắm mới xuất hiện một thanh thần kiếm, ngươi không nhường ta một lần được à?

Ngươi có Thẳng Tà rồi còn tranh thanh kiếm này với ta làm gì? Nể mặt huynh đệ ta một chút không được à?”

Đãi ngộ của Trương Thừa Trinh là tốt nhất trong võ giả thế hệ trẻ tuổi.

Kể từ khi hân được sinh ra, chỉ cần không chết yếu dọc đường, vậy tương lai hắn chính là người thừa kế Thiên Sư Phủ.

Kể từ đó trở đi thần binh được Thiên Sư Phủ cất giữ, Thắng Tà đứng hạng mười trong Danh Kiếm Phổ đã được cất giữ, chuẩn bị để tương lai Trương Thừa Trinh sử dụng.

So với đãi ngộ này của Trương Thừa Trinh, bất luận Phương Thất Thiếu hay Sở Hưu đều như được dì ghẻ nuôi dưỡng.

Nhưng lúc này Trương Thừa Trinh không trả lời Phương Thất Thiếu mà tiện tay vung lên, ánh sét vô tận trút xuống, coi như trả lời Phương Thất Thiếu.


Đúng lúc này Sở Hưu đột nhiên truyền âm cho. Phương Thất Thiếu nói: “Đừng làm trò nữa, lát nữa nhìn theo động tác của ta, nhất định phải theo kịp đấy.

Nể mặt lão tổ nhà ngươi giúp ta ngăn cản Bộ Thiên Nam, ta tặng ngươi một món quà lớn!"

Phương Thất Thiếu sửng sốt nhìn Sở Hưu.

Nhiều người tranh đoạt Trảm Xích Long như vậy mà Sở Hưu cũng có nắm chắc?

Có điều không đợi Phương Thất Thiếu suy nghĩ nhiều, bên này Sở Hưu đã xuất thủ.

Ma khí tỉnh khiết ngưng tụ sau lưng Sở Hưu huyễn hóa thành hai cánh tay.

Tiếp đó hai tay Sở Hưu kết ấn, một lưỡng khí tức kinh người ngưng tụ trong tay y, ma khí huyễn hóa thành trường cung dữ tợn, một tay căm cung, ba cánh tay kéo dây, Diệt Tam Liên Thành Tiền ầm ầm bản ra!

Mũi tên này Sở Hưu đã dốc hầu hết sức lực, không bắn về phía Trương Thừa Trinh, cũng không bắn vào Tông Huyền hay ai đó mà trực tiếp nhắm vào Trảm Xích Long.

Những nơi mũi tên đi qua, vạn vật tịch diệt, lực lượng cường đại tới mức khiến người ta run rẩy, vô thức tránh lui.

Ngay khi Sở Hưu bản ra mũi tên, Phương Thất Thiếu đã hiểu ý Sở Hưu.

Diệt Tam Liên Thành Tiễn bắn ra, những nơi nó đi qua trực tiếp hóa thành một khu vực trống rồng, thiên địa nguyên khí cũng liên tiếp tiêu tan, ngay cả những võ giả trên đường bay cũng mũi tên cũng lao nhao rút lui.

Thân hình Phương Thất Thiếu trực tiếp hóa thành một luồng kiếm quang, dùng tốc độ nhanh nhất theo sau Diệt Tam Liên Thành Tiễn, mũi tên kia như mở đường cho hẳn, suốt dọc đường không ai cản trở.

Ngay cả kiếm khí cường đại mà Trảm Xích Long tỏa ra cũng bắt đầu sụp đổ, kiếm linh thậm chí phát ra một tiếng rên rỉ. Trong tiếng rên rỉ của kiếm linh đó còn mang rõ vẻ không dám tin.

Kiếm linh cấp bậc Trảm Xích Long đã có linh trí cực cao, thậm chí có khả năng chọn chủ.

Cũng như thần binh Vô Song của Lã Phụng Tiên, trước khi Lã Phụng Tiên nhận được mảnh vỡ nguyên thần của Lã Ôn Hầu, hẳn cũng không cách nào đến gần thần binh Vô Song.

Mãi tới khi hắn dung hợp mảnh vỡ nguyên thần Lã Ôn Hầu, thần binh Vô Song mới tự nguyện để Lã Phụng Tiên nắm giữ.

Giờ Trảm Xích Long cũng vậy, sau khi hiện thế Trảm Xích Long cũng muốn chọn một chủ nhân xứng với mình.

Người rèn ra nó là đại sư đúc kiếm đỉnh cao trong thời thượng cổ, người sử dụng nó cũng là anh tài đương thế có thực lực giết rồng.

Giờ nếu ai muốn nhận được thanh thần kiếm nổi tiếng từng dinh máu Xích Long này, hạng tầm thường không có tư cách.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.