Nhưng giờ Sở Hưu đã nói vậy, cũng tức là y có nắm chắc nhất định ngăn cán được hai người kia.
Trương Thừa Trinh dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Sở Hưu nói: “Ngươi không nghĩ rằng sau khi bước vào cảnh giới Chân Đan chỉ có Sở Hưu ngươi tiến bộ, chúng ta đều dậm chân tại chỗ đấy chứ?”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Đương nhiên không phải, nhưng ta có lòng tin về chính ta!”
Trương Thừa Trinh cười cười nói: "Rất trùng hợp, ta cũng rất có lòng tin về bản thân.”
Dứt lời Trương Thừa Trinh còn chưa xuất thủ, Tông Huyền đã đấm ra một quyền, phật uy hùng hồn chấn động thiên địa!
Đối với người như Tông Huyền, suy nghĩ của hắn rất đơn giản, ngươi muốn chiến, vậy chiến thôi. Hắn không quan tâm chuyện vây công gì đó.
Hơn nữa gần đây trong Đại Quang Minh Tự hắn tiếp xúc với Hư Độ tương đối nhiều. Lần trước hai bên liên thủ giế t chết Viên Thiên Phóng, Hư Độ đã đánh giá Về Sở Hưu cực cao, thậm chí khiến Tông Huyền vốn không có lòng háo thắng cũng không nhịn được muốn xem xem giờ rốt cuộc Sở Hưu đã mạnh tới mức nào.
Trương Thừa Trinh nheo mắt, không vội vàng ra tay.
Đầu tiên cứ để Tông Huyền thử xem rốt cuộc thực lực Sở Hưu cao tới mức nào.
Sở Hưu có kiêu ngạo của y, Trương Thừa Trinh cũng có kiêu ngạo của mình!
Ngày trước trong Long Hổ Bảng, Trương Thừa Trinh xưng bá hạng nhất đã hơn mười năm, trong toàn bộ thế hệ trẻ chỉ có Tông Huyền tranh phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3580694/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.