Chương trước
Chương sau
Đi ra từ trong kén máu, Sở Hưu không hề trì hoãn chút nào lập tức chạy theo hướng ngược lại, đi được hơn mười dặm, tìm một nơi thuận tiện ẩn nấp, đào một cái hang sau đó tiến vào trong bế quan tu luyện.

Huống Tà Nguyệt cho rằng Sở Hưu đùa bốn hẳn, nhưng thực tế Sở Hưu còn lưu lại một mưu kế sâu hơn.

Huyết ảnh lúc trước là thật, là một huyết ảnh trong Huyết Ảnh Đại Pháp, bị Sở Hưu nhịn đau cắt đứt liên hệ giữa mình và nó, để huyết ảnh kia mang theo một phần khí huyết của bản thân chạy trốn.

Chính vì trên huyết ảnh kia có khí huyết của Sở Hưu, cho nên khí tức giống hệt Sở Hưu, mãi tới khi lực lượng khí huyết tiêu hao hết mới dừng lại.

Liên tục vận dụng chiêu thức có uy lực hùng hồn như Diệt Tam Liên Thành Tiễn, Phá Hải, Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm, tiêu hao cũng cực lớn. Thân thể Sở Hưu đã gần tới mức dầu hết đèn tắt.

Cho dù y vận dụng Huyết Thần Ma Công thiêu đốt tình huyết có thể cưỡng ép sử dụng Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú cũng vô dụng, vì dùng chiêu này xong y cũng không nấm chắc thắng được Huống Tà Nguyệt,

Cho nên y chỉ đành vận dụng một số thủ đoạn nhỏ để bảo vệ tính mạng mình.

Cắt đứt một huyết ảnh, để nó làm mồi nhử bỏ chạy, bản thân lại dung nhập vào trong kén màu từ Huyết Thần Ma Công để ẩn nấp.

Trước đó Sở Hưu từng thiêu đốt khí huyết, cho nên trong khu vực giao chiến khí huyết của y cực kỳ nồng đậm. Sở Hưu phong tỏa bản thân trong kén máu, Huống Tà Nguyệt tuyệt đối không thể cảm giác được khí tức của y, chỉ có thể cảm giác được luồng khí huyết văn còn giữ lại. Cho nên hẳn không hề nghi ngờ mà. trực tiếp đuổi theo huyết ảnh kia.

Sở Hưu thở dài một hơi, y đã rất ít khi gặp cảnh chật vật như vậy.

Hơn nữa lúc này Sở Hưu rốt cuộc cũng hiểu chỗ tốt của Bất Diệt Ma Đan và vì sao nó lại gọi là Bất Diệt Ma Đan.

Đổi lại là người khác bị tiêu hao và phản phệ như Sở Hưu, e rằng đã sớm gặp Diêm Vương.

Nhưng Bất Diệt Ma Đan trong cơ thể Sở Hưu lại tỏa ra một lưỡng lực lượng, giữ lại chút căn nguyên bản mạng cuối cùng của Sở Hưu, không để nó bị hao tổn.

Thậm chí có thể nói cho dù hiện giờ Sở Hưu thật sự dùng tay trần tới liều mạng với Huống Tà Nguyệt, Bất Diệt Ma Đan cũng sẽ bảo vệ chút chân linh cuối cùng của Sở Hưu bất diệt.

Chính nhờ đặc tính luôn giữ lại chút sinh cơ cuối cùng này của Bất Diệt Ma Đan, Sở Hưu mới dám chơi như vậy. Bằng không chỉ riêng thức mở đầu của Thiên Địa Giao Chinh Ma Đồng Thiên Khốc Đại Bì Chú vừa rồi cũng đú khiến Sở Hưu bị ép khô tới triệt để.

Dùng thời gian một ngày cộng thêm vô số đan dược, đương nhiên không phải Hồi Huyết Đan mà Trấn 'Võ Đường tự sản xuất mà là đan dược chữa thương đặc chế Sở Hưu lấy được từ chỗ thần y Phong Bất Bình. Lúc này Sở Hưu mới khôi phục được chín thành tiêu hao và thương phế.

Thời gian một ngày khôi phục được như hiện tại đã là cực hạn, đó là còn nhờ Bất Diệt Ma Đan tăng cường hiệu quả, một thành còn lại cần tĩnh dưỡng một thời gian ngắn mà được, có điều cũng không ảnh hưởng tới chiến đấu tiếp đó.

“Thiên Môn, Huống Tà Nguyệt!”

Ánh mắt Sở Hưu lóe lên vẻ lạnh lùng, y chưa bao giờ chịu thiệt nặng như vậy!

Mặc dù giờ Sở Hưu hận Huống Tà Nguyệt tới nghiến răng nghiến lợi nhưng hắn không thể không thừa nhận thực lực Thiên Môn thật sự quá kinh khủng.

Phải biết lúc trước Thiên Môn thiếu chút nữa bị Độc Cô Duy Ngã diệt môn, môn chủ Thiên Môn bị giế t chết, cửu đại thần tướng bị giết tám, phế bỏ một!

Thế nhưng dưa vào một phế nhân như vậy, năm trăm năm sau Thiên Môn đã khôi phục lại đỉnh cao, nội tình này thật sự kinh khủng, đổi lại thành tông môn khác có lẽ mất cả ngàn năm cũng chẳng làm được.

Sau khi hồi phục, Sở Hưu lập tức ra khỏi hang động bế quan.

Trong bí cảnh này không thể để chậm trễ được, ai biết bí cảnh có thể kiên trì được bao lâu?

Sau đại kiếp nạn thượng cổ, bí cảnh không gian đơn độc như vậy đã cực kỳ không ổn định, rất dễ sụp đổ.

Cho nên bí cảnh này có hạn chế về thực lực, cường giả vượt qua một mức nhất định tiến vào sẽ khiến cho bí cảnh sụp đổ.

Thậm chí cho dù không có cường giả nào tiến vào, vạn nhất có người động chạm vào trận pháp bên rong không khéo cũng khiến bí cảnh sụp đố. Cho nên Sở Hưu càng phải nắm chắc thời gian, tiếp tục thăm dò.

Có điều vừa đi ra Sở Hưu đã cảm giác có người đến.

Y nhìn về phía đối phương, đối phương cũng ngạc nhiên đứng cách Sở Hưu trăm trượng nhìn lại, bốn mắt nhìn nhau.

Nhưng một khắc sau người kia lập tức quay người bỏ chạy, khóe miệng Sở Hưu lại nở một nụ cười gân.

Người mà Sở Hưu gặp chính là Đoàn Thiên Lang!

Vừa rồi Sở Hưu bị đuổi giết thê thảm, tâm trạng không tốt. Ngay lúc này lại gặp phải Đoàn Thiên Lang, chỉ có thể nói là hẳn quá xui xeo.

Lúc này Đoàn Thiên Lang cũng cho rằng mình quá xui xẻo.

Từ khi bước vào bí cảnh này đến giờ hắn còn chưa lấy được thứ gì tốt.

Thanh Long Hội chỉ có hai người đến là hẳn và Bộ Thiên Nam, sau khi dịch chuyển ngẫu nhiên hai người đương nhiên cũng tách ra.

Thời gian vừa rồi hắn cũng phát hiện vài di tích, có điều đều bị người khác chiếm mất.

Người tiến vào nơi này mặc dù có cạnh tranh nhưng quan hệ giữa các bên lại cực kỳ rắc rối, sau khi cạnh tranh cũng có thể liên thủ, không hề có trở ngại

Tỷ như Ngũ Đại Kiếm Phái hay Cửu Đại Thế Gia, đây là chuyện hết sức bình thường.

Nhưng danh tiếng của Thanh Long Hội trên giang hồ trước nay luôn không tốt, lại có một kẻ điên điên khùng khùng như Bộ Thiên Nam làm đại long thủ, tiếng tăm Thanh Long Hội chẳng khác mấy so với Ma đạo.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.