Chương trước
Chương sau
Chuyện về Ba Sơn Kiếm Phái lan truyền rộng rãi trên giang hồ, không chỉ vì những gì Sở Hưu đã làm mà còn vì Huyền Long Tử đã xuất quan, còn giao chiến với Chử Vô Kỵ.

Thân phận Lâm Diệp có cao hơn nữa cũng không cách nào đánh đồng cùng cường giả đã khuấy đảo phong vân trên giang hồ mười năm trước như Huyền Long Tử. Ban đầu tên điên này gây ra không ít chuyện trên giang hồ, mười năm nay hẳn không xuất hiện, quả thật có không ít người đã quên mất hắn. Có điều lúc này hẳn xuất hiện trở lại, vẫn khiến không ít người thậm tới nghiến răng nghiến lợi, tỷ như Trần Kiếm Không.

Còn sau khi mọi người kinh hãi vì Huyền Long Tử lại xuất hiện trên giang hồ, chuyện thứ hai lại là Lâm Diệp liên tiếp đánh bại Trần Kiếm Không, khiến Hư Hành trọng thương.

Hai vị này một là chưởng môn Ba Sơn Kiếm Phái, mặc dù trong cùng cấp bậc mọi người đều biết Trần Kiếm Không thật ra không quá mạnh, nhưng dẫu sao hắn cũng là chưởng môn một đại phái, cũng có danh tiếng trên giang hồ, thế nhưng lại bị Lâm Diệp đánh bại dễ dàng như vậy. 

Còn Hư Hành, vị này đúng là còn xui xẻo hơn.

Trước đó trong Tiểu Phàm Thiên, Hư Hành bị Lâm Diệp dùng bảy thanh ma đao đánh trọng thương, lần đó đã rất mất mặt rồi, bị người ta coi là một trong những chiến tích khiến Lâm Diệp thăng hạng trên Long Hổ Bảng.

Có điều lần đó Lâm Diệp đánh trọng thương Hư Hành xong lập tức quay người bỏ trốn cho nên phần lớn mọi người đều cho rằng Hư Hành bị trọng thương là do bản thân sơ ý, bị Lâm Diệp đánh lén nên mới lật thuyền trong mương. Giao chiến chính diện thực lực của Hư Hành vẫn áp đảo Lâm Diệp.

Thế nhưng lần này, trận chiến trên đỉnh Ba Sơn, ngay trước mặt nhiều võ giả như vậy, Lâm Diệp đầu tiên đánh bại Trần Kiếm Không, sau đó lại đánh Hư Hành trọng thương. Chuyện này hết sức chấn động, khiến cho Phong Mãn Lâu chuyển thứ hạng của Lâm Diệp từ thứ ba lên thứ hai, chen Tông Huyền xuống.

Mặc dù Tông Huyền cũng rất mạnh, nhưng dẫu sao Tông Huyền cũng không có chiến tích huy hoàng như Lâm Diệp.

Đương nhiên càng mất mặt hơn là Lâm Diệp dựa vào việc đánh trọng thương Hư Hành mới lên hạng hai Long Hổ Bảng, cho nên có thể nói nếu lăn này Hư Hành không lựa chọn đuổi theo Lâm Diệp, không cố tình gây sự với Lâm Diệp, chắc đã chẳng có nhiều sự cố như vậy. Lâm Diệp bước lên hạng hai Long Hổ Bảng, Hư Hành là người góp công nhiều nhất.

Nghe nói Hư Hành đang dưỡng thương ở Đại Quang Minh Tự nghe được tin này xong tức tới mức hộc máu đương trường, thương thế cũng nặng thêm vài phần.

Hơn nữa người trong giang hồ còn nghe nói vốn dĩ Phong Mãn Lâu còn định nể mặt Đại Quang Minh Tự, không xếp Lâm Diệp lên hạng hai, đối phương dẫu sao cũng là người trong Ma đạo, chèn ép chút cũng được.

Thế nhưng tên điên Huyền Long Tử kia lại tự mình chạy đến Nam Lương Thành ở Đông Tê, tới tổng bộ Phong Mãn Lâu ngồi rịt đó không chịu đi, nhất định bắt Phong Mãn Lâu tuân thủ chức trách người buôn tin giang hồ, không thể có hành động mờ ám.

Cuối cùng Phong Mãn Lâu thật sự sợ tên điên này, chỉ có thể làm theo quy trình bình thường, thăng cấp Lâm Diệp lên hạng hai Long Hổ Bảng.

Đương nhiên hành động này của Huyền Long Tử không phải giúp Lâm Diệp, hắn chỉ muốn chọc tức Đại Quang Minh Tự mà thôi.

Những chuyện linh tỉnh trên giang hồ này khiến một số võ giả tán tu khá hứng thú, nhưng lại làm cho một số tông môn chính đạo lo lắng. Chỉ căn lơ là một chút thôi, tên ma đầu Lâm Diệp kia lại đã bước lên hạng hai Long Hổ Bảng.

Bao năm qua mặc dù trong số những người thăng cấp đệ nhất Long Hổ Bảng cũng có võ giả Ma đạo, nhưng lại rất ít. Bất luận ra sao, võ giả Chính đạo luôn chiếm đại đa số, lại thêm Phong Mãn Lâu đôi khi hoặc nhiều hoặc ít chèn ép hoặc cố gắng xem nhẹ, cho nên mấy trăm năm gần đây số tuấn kiệt Ma đạo bước lên hạng nhất Long Hổ Bảng chỉ là lông phượng sừng lân.

Lâm Diệp này vừa xuất hiện trên giang hồ chưa được bao lâu đã bước lên hạng nhất Long Hổ Bảng, trời mới biết liệu hắn có bước được lên hạng nhất hay không?

May là, mặc dù Trương Thừa Trinh đã không còn trên Long Hổ Bảng, nhưng thực lực của Sở Hưu cũng không yếu, muốn ngăn cản Lâm Diệp thăng cấp lần nữa cũng không phải vấn đề.

Mặc dù Sở Hưu kia hành xử cũng vô cùng tàn nhẫn, hơn nữa không phải người của tông môn Chính đạo, nhưng chí ít hẳn không phải người trong Ma đạo, sẽ không khiến người ta nói võ lâm Chính đạo thế hệ này không có ai ra dáng,

Những chuyện trên giang hồ đó, tạm thời Sở Hưu không biết. Lúc này y đang cùng Chử Vô Kỵ tới phân bộ ngầm trong nhánh Ẩn Ma.

Nhánh Ẩn Ma có thể ẩn giấu sâu như vậy thật ra là do toàn bộ nhánh Ẩn Ma không có địa điểm tập hợp cụ thể.

Mọi người ngày thường đều mỗi người tự chiến, có người theo tông môn, có người đơn độc một mình, lại có người dẫn theo một số đệ tử. Ngươi có thể tìm được một hai người, nhưng không thể tìm ra tất cả.

Chỉ khi có đại sự xảy ra, hoặc người có danh vọng cực lớn trong nhánh Ẩn Ma như Ngụy Thư Nhai ra mặt, chọn một chỗ triệu tập mọi người cùng tới

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.