Chương trước
Chương sau
Trong Hồng Phong Cốc, lá đỏ như lửa, sát ý ngập trời

Nơi này đã bị Sở Hưu bày một tòa sát trận, võ giả tiến vào Hồng Phong Cốc đã như cá trong chậu, không ai có thể trốn thoát!

Theo Sở Hưu vung tay, toàn bộ Hồng Phong Cốc sáng rực lên từng luồng sáng của trận pháp.

Tiếp đó những đệ tử Hồng Diệp Sơn Trang phụ trách tiếp đón cũng bộc lộ uy thế vô cùng cường đại canh giữ xung quanh đề phòng có người bỏ trốn.

Lực lượng những tỉnh nhuệ trong nhánh Ẩn Ma không yếu, hơn nữa không ít võ giả am hiểm nhiều tạp học, tỷ như trận pháp.

Bọn họ bố trí sát trận này tuy không quá mạnh nhưng dùng để vây giết võ giả từ Thiên Nhân Hợp Nhất trở xuống không thành vấn đề.

Theo trận pháp vận chuyến, ánh sáng ngũ sắc xông thẳng lên trời, có ngọn lửa ngập trời, cũng có đao quang chém xuống khắp nơi, lại có nước độc dâng lên.

Đây là Ngũ Hành sát trận tiêu chuẩn, uy lực tuy không quá kinh khủng nhưng cũng chẳng hề yếu. Quan trọng nhất là trận pháp này không có nhược điểm quá lớn, lại có năm trận nhãn, bị người ta phá mất một, bốn cái còn lại vẫn tiếp tục vận hành.

Ngay khi trận pháp khởi động, một tiếng kêu thê lương vang lên, những võ giả thực lực hơi yếu một chút đã bị sát trận này giết chết ngay đương trường.

Đúng lúc này, lão tổ Dương gia quát lớn: “Đừng chạy lung tung! Tập trung lại cho ta, cùng nhau lao xông về phía cửa cốc! Lao ra khỏi đó chúng ta mới có đường sống!”

Lão tổ Dương gia cũng coi như lão luyện trên giang hồ, gặp nguy không loạn, lập tức nghĩ ra phương pháp xử lý thích hợp nhất.

Chỉ có điều, Sở Hưu bố trí lâu như vậy, nếu để bọn họ xông cái là ra, chẳng phải thành trò cười ư?

Ngoài cửa cốc, Triệu Thừa Binh cầm ma thương trong tay, La Tam Thông nắm Quỷ Đầu Trảm Thủ Đao canh giữ ở đó, phía sau bọn họ là hơn hai mươi người, đều là võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất. Có thể nói những người tỉnh nhuệ nhất dưới tay Sở Hưu đều tập trung ở đây.

Sau khi Sở Hưu xử lý xong Liễu Tiệm Hồng, y bèn lệnh cho Triệu Thừa Binh cũng tới Đông Tê. 

Khi thấy bố trí của Lâm Diệp tại Đông Tê, Triệu Thừa Binh cũng không thể không phục. Ngụy tiền bối lựa chọn Lâm Diệp tới làm chuyện này là đúng,

Nếu đổi thành hẳn, Triệu Thừa Binh chỉ nghĩ hết cách tăng cường tốc độ ra tay của mình, nhưng vẫn phải diệt từng nhà một. Có lẽ diệt chưa được một phần ba đã bị tông môn Chính đạo nhúng tay vào rồi.

Còn giờ theo như bố trí của Lâm Diệp, hầu hết những thế lực có tên trên danh sách đã tập trung trong Hồng Phong Cốc, bị bọn họ hốt gọn trong một mé!

Sở Hưu bước từng bước một về phía đám người, tay niết ấn quyết, tỉnh thần lực hóa thành tiếng đàn tỏa ra, những người nghe được giai điệu đó kẻ đau đớn kêu gào, người nặng trực tiếp thất khiếu chảy máu, bị Trấn Hồn U Minh Khúc của Sở Hưu giết chết.

Sở Hưu không lãng phí sức lực vào những võ giả cấp thấp, y chỉ nhìn chẩm chắm vào lão tổ Dương gia.

Nơi này chỉ có một tông sư võ đạo là hắn, chỉ căn giết chết kẻ này, những người tiếp đó đều dễ giải quyết hơn nhiều.

Lão tổ Dương gia mặc dù đã già nhưng ngày trước hẳn cũng là tông sư võ đạo, lần lộn trên giang hồ cả nửa đời người, kinh nghiệm chém giết cũng hết sức. 

phong phú.

Lúc này cảm nhận được sát khí của Sở Hưu nhắm thắng vào mình, lão tổ Dương gia hung hăng cắn răng, nhưng không đón đầu Sở Hưu, không quan tâm tới những võ giả phía dưới, thậm chí không để ý tới võ giả của Dương gia bảo; hẳn bộc phát toàn bộ cương khí, hóa thành một vệt sáng xanh lao nhanh ra ngoài cửa cốc.

Xuất quyền sợ gặp người trẻ, mặc dù tu vi càng ích lũy càng sâu nhưng thân thể tuổi càng cao cũng cảng suy bại.

Lão tổ Dương gia cho rằng tích lũy của mình đã rất sâu, nhưng hẳn vẫn không nắm chắc đối phó được với kẻ từng giết chết tông sư võ đạo như Lâm Diệp. Cho dù hắn chỉ còn hơn mười năm tuổi thọ nhưng hắn vẫn không muốn chết

Sở Hưu thấy vậy không khỏi lắc đầu.

Quả nhiên trên giang hồ này loại người gì cũng có.

Gia tộc họ Vương mà hẳn hủy diệt đầu tiên, lão tổ chỉ có Thiên Nhân Hợp Nhất, trong tình huống biết rõ không địch nổi y nhưng vẫn liều chết ngăn cản Sở Hưu, tranh thủ chút sinh cơ cho người nhà của mình. 

Còn lão tổ Dương gia này lại lựa chọn bản thân sống tạm bỏ trốn, không quan tâm tới đệ tử nhà mình, chênh lệch quả thật không nhỏ.

Chỉ có điều Sở Hưu đã ra tay, há có thể khiến lão tổ Dương gia còn sống rời khỏi?

Buông tha cho một số đệ tử cấp thấp cũng được, bọn họ không ảnh hưởng được tới đại cục.

Nhưng những người có thân phận như gia chủ, chưởng môn đều phải chết, nói chỉ tông sư võ đạo như lão tổ Dương gia.

Hai tay Sở Hưu như dây cung kéo căng, tỉnh thần lực cường đại ngưng tụ thành mũi tên, dùng nguyên thần làm cung, bắn ra.

Tinh thần lực cường đại hóa thành Diệt Hồn Tiễn bắn về phía lão tổ Dương gia. Lực lượng tính thần khiến lão tổ Dương gia đang bỏ trốn cả kinh, bộc phát cương khí toàn thân định quay lại phòng ngự.

Nhưng tới khi xoay người lại hắn mới phát hiện mũi tên của Sở Hưu lại là Diệt Hồn Tiễn nhằm thẳng vào nguyên thần!

Ngay trong khoảnh khắc cương khí mất đi hiệu lực, lão tổ Dương gia điên cuồng ngưng tụ tỉnh huyết không nhiều trong cơ thể chuyển hóa thành khí huyết vô biên muốn ngăn cản mũi tên này nhưng vẫn không thành công, bị Diệt Hồn Tiễn bắn vào cơ thể, kêu lên một tiếng đau đớn,

Những võ giả không tinh thông bí pháp nguyên thần thường chỉ điều động lực lượng khí huyết hùng hồn để ngăn cản bí pháp nguyên thần.

Mặc dù hiệu quả không rõ nhưng tóm lại vẫn có tác dụng nhất định.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.