Thái độ phách lối thậm chí bá đạo này khiến mọi người xung quanh hết sức phẫn nộ.
Có điều ngoài phẫn nộ ra, họ còn làm gì được đây?
Bất luận theo thực lực hay theo thân phận địa vị, bọn họ đều không phải đối thủ của Sở Hưu, lúc này nhảy ra đối nghịch với y, dù chỉ nhiều một câu thôi như tên vừa rồi, kết cục cũng rất thê thảm.
Trần Vân của Lôi Vân Trại là người đầu tiên đứng lên chắp tay: “Nếu Sở đại nhân đã nói vậy, Lôi Vân Trại không có ý kiến, sau khi trở về lập tức phân phó thủ hạ bắt đầu chấp hành.”
Lời này của Trần Vân hết sức ngoan ngoãn nghe lời, hoàn toàn khác vị đại đương gia Hắc Ma Thủ của Lôi Vân Trại.
Đám người xung quanh cũng thầm mắng tên Trần Vân này nhìn như thô hào nhưng kỳ thật vô cùng gian xảo.
Vừa rồi người nói với mọi người đoàn kết nhất trí, đối kháng với Sở Hưu là hắn ; kết quả giờ kẻ đầu tiên nhảy ra nhận thua cũng là hắn.
Đương nhiên theo Trần Vân thấy, hắn như vậy mới là thức thời, là tuấn kiệt; ai lại đi làm chuyện chịu chết chứ?
Những người khác thấy thái độ này của Trần Vân cũng đành ngoan ngoãn cúi đầu nhận thua.
Bọn họ có tâm phục hay không, Sở Hưu mặc kệ, dù sao chỉ cần đám người này tạm thời khẩu phục là đủ.
Nhìn đám người, Sở Hưu thản nhiên nói: “Người nghe lời không chết cũng sẽ không lỗ, các ngươi sẽ thấy may vì lựa chọn hôm nay. Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3579989/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.