Trương Vạn Sơn là người giang hồ thế hệ trước, cũng thích dùng suy nghĩ của người giang hồ thế hệ trước suy nghĩ vấn đề.
Thỏa hiệp cùng nhượng bộ là thứ mà thế gia truyền thừa mấy trăm năm bọn họ am hiểu nhất, cũng như lúc trước bọn họ làm với Sở Hưu.
Đầu tiên ngoài sáng trong tối xuất thủ tính toán,nếu thành công thì bỏ đá xuống giếng, không thành công thì nhượng bộ nhận thua. Khi hai bên chưa chân chính giao thủ, không ai thật sự ra đòn tuyệt sát, cá chết rách lưới.
Thế nhưng phương thức làm việc của Sở Hưu lại hoàn toàn ngược lại, đã không xuất thủ thì thôi, một khi xuất thủ là làm tới cùng, đứt đoạn hẳn mới thôi.
Quan Tư Vũ chỉ cho y cơ hội một tháng, một tháng này Sở Hưu cũng muốn chứng minh giá trị chưởng hình quan của mình, giải quyết triệt để mọi việc, khiến Quan Tây hoàn toàn yên ổn.
Về phần làm thế nào mới khiến Quan Tây yên ổn, rất đơn giản, giết trên đất Quan Tây khiến mọi người đều sợ hãi, đương nhiên bọn họ sẽ ‘yên ổn’.
Bên tai vang lên tiếng kêu gào thảm thiết của mọi người trong Trương gia, Trương Vạn Sơn đau đớn nhắm mắt lại.
Một nước bất cẩn thua cả bàn cờ.
Trước đó hắn chỉ nghĩ môi hở răng lạnh, nào ngờ Sở Hưu lại phách lối như vậy.
Kết quả giờ hắn mới biết rốt cuộc mình chọc phải người như thế nào.
Lúc Vệ gia bị diệt, hắn còn âm thầm mỉa mai Vệ gia ra tay quá mức lỗ m ãng, kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3579986/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.