Theo đầu của Ngụy Cửu Đoan rơi xuống đất, mọi người ở đây vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Lão tổ Vệ gia thậm chí còn chưa kịp xuất kiếm, Ngụy Cửu Đoan đã chết. Chuyện này khiến hắn trợn tròn hai mắt, sắc mặt không dám tin tưởng.
Sở Hưu quả thật rất mạnh, hắn cũng từng có tiền lệ giế t chết Thiên Nhân Hợp Nhất, hơn nữa lúc đó Sở Hưu vẫn chỉ là Tam Hoa Tụ Đỉnh, còn giờ y đã bước vào Ngũ Khí Triều Nguyên.
Nhưng lần trước tình huống Sở Hưu giết Phong Vô Lãnh là thế nào? Lúc đó y dốc toàn lực liều mạng, còn giờ Sở Hưu chỉ dùng một đao đã chém bay đầu Ngụy Cửu Đoan, rốt cuộc là Sở Hưu quá mạnh hay tên đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất Ngụy Cửu Đoan đã già tới mức không đánh nổi nữa?
Bọn họ không thấy được vì giết Ngụy Cửu Đoan, Sở Hưu đã vận dụng lực lượng gì, trả giá thế nào. Chỉ trong một chớp mắt ngắn ngủi nhưng lực lượng và tinh lực Sở Hưu phải trả còn nhiều hơn y chém giết một khắc đồng hồ.
Cười lạnh với lão tổ Vệ gia một tiếng, Sở Hưu quá lớn: “Người của Vệ gia gi ết chết Ngụy Cửu Đoan đại nhân, miệt thị pháp luật kỷ cương của Quan Trung Hình Đường ta, tội đáng muôn chết, không tha cho một ai!”
Cửa lớn bật mở, đám người trong phân bộ Quan Tây nghe vậy tràn vào trong đại sảnh, nhìn thi thể Ngụy Cửu Đoan trên mặt đất trợn mắt há hốc mồm,không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Lúc này Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3579974/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.