Chửi bới Sở Hưu trước mặt mọi người, kết quả lại bị thuộc hạ của hắn bắt ngay tại trận, Vệ Thần cũng âm thầm xấu hổ.
Có điều hắn lại nghĩ, mình đâu có làm gì quá đáng, chẳng qua chỉ mắng Sở Hưu hai câu mà thôi, có gì không được?
Huống hồ trước giờ Vệ Thần thật sự cho rằng lần trước không phải Vệ gia nhượng bộ nhận thua trước mặt Sở Hưu, mà là Vệ gia nể mặt Ngụy Cửu Đoan mới lựa chọn nhượng bộ.
Nghĩ đến đây dũng khí của Vệ Thần lại mạnh lên: “Ngươi là thủ hạ của Sở Hưu? Sao nào? Sở Hưu hắn giờ là đường chủ Quan Trung Hình Đường hay sao? Thậm chí không mắng được à? Nơi này là Thần Châu Phủ, không hải Kiến Châu Phủ của Sở Hưu!”
Thấy Vệ Thần còn ngoan cố như vậy, đám người Hàn Mộ theo bản năng lui lại vài bước, cách xa Vệ Thần một chút.
Đương nhiên có thể mắng Sở Hưu, hơn nữa trên giang hồ người mắng Sở Hưu còn không ít.
Nhưng vấn đề là cho dù mắng, ngươi mắng trong bóng tối cũng chẳng sao, nhưng ngươi chỉ thẳng vào mũi Sở Hưu mắng hắn, đây rõ ràng là tự tìm đường chết.
Giờ mặc dù Vệ Thần không mắng Sở Hưu ngay trước mặt y, nhưng lại bị thủ hạ của Sở Hưu nghe được, hơn nữa còn là Hỏa Nô trung thành tuyệt đối với Sở Hưu, chuyện này chắc chắn bất thiện.
Ánh mắt Hỏa Nô lóe lên sắc lạnh, lòng trung thành của hắn đối với Sở Hưu được xây dựng dưới tiền đề Sở Hưu có thể cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3579968/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.