Sở Hưu không biết lời của Quan Tư Vũ cùng Sở Nguyên Thăng trong phòng, dù sao Quan Tư Vũ cũng đã hạ lệnh, mục đích của Sở Hưu cũng coi như đã đạt được. 
 Sở Hưu chắp tay với Uất Trì một cái rồi nói: “Xin hỏi tôn tính đại danh Uất Trì huynh?” 
 Uất Trì trước mắt cũng là Ngoại Cương cảnh, có điều Sở Hưu có thể cảm nhận được tu vi đối phương tinh thâm hơn mình nhiều, rất có thể đã đạt tới Ngoại Cương cảnh đỉnh phong. 
 Uất Trì mỉm cười nói: “Sở huynh cứ trực tiếp gọi ta Uất Trì là được. Ta không có tên, chỉ gọi là Uất Trì. 
 Ta vốn là một đứa trẻ bị vứt bỏ, khi còn bé được sư phụ nhặt về nuôi lớn, chỉ là trên người phát hiện có tấm bảng gỗ ghi hai chữ Uất Trì. Cho nên đấy là họ của ta, cũng là tên của ta.” 
 Sở Hưu khẽ gật đầu, đệ tử được Quan Tư Vũ nuôi lớn từ bé, chắc chắn địa vị chức vị của Uất Trì trong Quan Trung Hình Đường sẽ không thấp. 
 Uất Trì vừa đi vừa nói: “Ta đã nghe nói về chuyện của Sở huynh, tuổi còn trẻ đã bước vào Long Hổ Bảng, tin rằng ngày sau Sở huynh cũng sẽ tỏa sáng trong Quan Trung Hình Đường chúng ta.” 
 Sở Hưu cười khổ nói: “Cây to đón gió, lên Long Hổ Bảng thật ra cũng không phải bản ý của ta. 
Đệ tử đại tông môn lên bảng là vì thanh danh môn phái của mình, còn tán tu như ta lên bảng ngoại trừ phải chịu gió chịu bão gây thù chuốc oán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3579791/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.