Có đôi khi phương pháp giết người nhanh nhất không phải đao cũng chẳng phải kiếm, mà là lòng người.
Sở Hưu mất mấy ngày mới giết chưa đến trăm người dưới mí mắt Nhạc gia, cũng chỉ mang tới áp lực cùng khủng hoảng vô tận cho Nhạc gia.
Nhưng đến cuối cùng, chỉ một mầm mống án hận mà y gieo trong lòng Nhạc Đông Hành lại dẫn nổ toàn bộ Nhạc gia.
Lúc này Sở Hưu đứng trên một nóc nhà cách Nhạc gia không xa, lẳng lặng nhìn cảnh giết chóc bên trong.
Đám đệ tử Nhạc gia ra tay cực kỳ hung ác, chỉ muốn đoạt mạng đối phương.
Giờ mặc dù bọn họ chia làm hai phe phái nhưng trước đó dẫu sao cũng cùng là người một tộc. Trước mắt bọn họ ra tay hung ác như vậy không chỉ vì phe phái đối lập mà còn vì họ cần phát ti3t, cần giết chóc để phát ti3t.
Những ngày này, bóng tối của Sở Hưu đã bao phủ khắp nơi, họ không biết lúc nào mình sẽ bị giết, không biết liệu mình có sống tới sáng hay không.
Cảm giác bồi hồi giữa ranh giới sinh tử, ngay cả tính mạng bản thân cũng không trong khống chế như vậy đương nhiên không tốt đẹp gì!
Cảm giác đè nén muốn phát điên đó rốt cuộc cũng có ngày được phát ti3t.
Binh khí chém qua cơ thể đối phương, cảm thụ hơi ấm của máu tươi phun ra, mãi tới lúc này những võ giả Nhạc gia mới thấy bản thân còn sống, đồng thời máu tươi lại càng k1ch thích khiến họ thêm điên cuồng.
Sở Hưu nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3579742/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.