Sau khi Bạch Vô Kỵ tới nơi, toàn bộ Lữ Dương Sơn càng thêm náo nhiệt.
Sở Hưu lại không mấy để tâm, càng nhiều người càng tốt, càng nhiều người y mới càng dễ thủ thắng trong cục diện hỗn loạn đó.
Nếu nơi này từ đầu đến cuối đều chỉ là một nhà độc đại, cho dù Sở Hưu có biết tin về bảo vật trong đó cũng chẳng tranh nổi.
Ba ngày sau, khe hở trên Lữ Dương Sơn càng lúc càng lớn, cuối cùng một luồng hào quang màu xanh lục trực tiếp dâng lên, tiếp đó Lữ Dương Sơn ầm ầm rung động, khe hở hoàn toàn vỡ ra tạo thành một thông đạo khổng lồ đủ cho ba người đi vào, một dãy thang đá xuất hiện trước mắt mọi người.
Thấy cảnh này sắc mặt mọi người đều biến đổi, tiếp đó ai nấy vui mừng như điên!
Thang đá nghĩa là gì? Nghĩa là dưới Lữ Dương Sơn này chôn giấu một tòa địa cung, là một di tích, có càng nhiều trọng bảo! Không phải một món hai món mà là một đống!
Đặc biệt là đám võ giả tán tu phía sau, nếu nơi này chỉ có một hai vài món trọng bảo, tỷ lệ họ nhận được cực kỳ bé nhỏ.
Nhưng giờ là cả một di tích, vậy đại biểu cho họ sẽ không phải về tay không, những cảnh giới đại phái như Nhiếp Đông Lưu ăn thịt, bọn họ vẫn có thể ăn canh.
Ngay khi thang đá xuất hiện, đám người gần khe hở nhất dẫn đầu lao vọt vào.
Sở Hưu không xông lên trước nhất mà đi theo phía sau đám người Nhiếp Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3579721/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.