Bên này đám người Nhiếp Đông Lưu đang lao nhao kêu gào phải ra tay giáo huấn Sở Hưu, xả giận thay Nhiếp Đông Lưu, mà hắn lại khoát tay áo nói: “Một hiểu lầm thôi mà, không cần như vậy. Nhiếp Đông Lưu ta là người ra sao chư vị cũng biết mà, không cần tức giận vì một người như vậy.”
Mọi người xung quanh đều đưa mắt nhìn nhau, âm thầm quyết định cho dù thiếu trang chủ nói không cần tới gây sự với Sở Hưu nhưng bọn họ nhất định phải tìm một cơ hội giáo huấn cho tên Sở Hưu kia một bài học, để lại thêm ấn tượng trong lòng Nhiếp Đông Lưu.
Thấy ánh mắt mọi người, Nhiếp Đông Lưu lắc đầu nhưng trong mắt lại lộ ra sắc lạnh.
Muốn giết người, đôi khi không cần đao cần kiếm, chỉ cần lòng người.
Vì sao phụ thân hắn có danh hiệu Phúc Thủ Càn Khôn? Danh hiệu này không chỉ bởi tuyệt kỹ thành danh của phụ thân hắn là Càn Khôn Lăng Vân Thủ, còn bởi thủ đoạn lật tay thành mây trở tay thành mưa của phụ thân hắn. Chỉ bằng lực lượng một người, dùng ba mươi năm đã phát triển Tụ Nghĩa Trang thành một trong Nhân Hòa Lục Bang, trở thành thế lực lớn danh chấn giang hồ.
Từ nhỏ Nhiếp Đông Lưu đã coi phụ thân mình như tấm gương sáng, dùng đao kiếm giết người chỉ là thủ đoạn cấp thấp nhất mà thôi.
Long Hổ Phong Vân Chí Tôn Bảng, không nói mười vị trí đầu, hai mươi người đầu đều không ít kẻ đã bước vào Nội Cương, vì sao hắn xếp tận thứ sáu? Nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3579718/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.