Cơn thịnh nộ của Sở Tông Quang không vì thứ Sở Hưu lấy ra mà dập tắt.
Hắn nhìn chằm chằm vào Sở Hưu phẫn nộ quát: “Ngươi tức giận thì giết người à? Ngươi có biết địa vị của Thẩm Dung tại Thẩm gia ra sao không? Hắn chết đi, Thẩm gia sẽ trả thù Sở gia ta thế nào?
Nghịch tử! Ngươi làm thế rõ là đẩy Sở gia ta vào chỗ bất nghĩa!”
Sở Hưu nhíu mày, lão cha hờ này của y thật quá hèn nhát, Thẩm gia có mạnh nữa hắn cũng đâu phải sợ tới mức như vậy?
Cũng may Sở Hưu đã sớm nghĩ kỹ lời nói và biện pháp giải quyết việc này.
Sở Hưu chắp tay nói: “Phụ thân đại nhân xin đừng kinh hoảng, mặc dù người đã chết nhưng Sở gia ta cũng không phải không có kế sách khác.
Luận căn cơ Thẩm gia mạnh hơn Sở gia ta một chút, nhưng chưa tới mức áp đảo.
Nguyên nhân chính khiến Thẩm gia xưng bá Thông Châu Phủ thật ra là vị Thẩm Bạch bái nhập Thương Lan Kiếm Tông kia.
Danh tiếng Thương Lan Kiếm Tông có lớn, nhưng chưa chắc Sở gia ta đã không có chỗ dựa.”
Sở Tông Quang trừng mắt với Sở Hưu nói: “Thương Lan Kiếm Tông là đại phái đệ nhất Ngụy Quận, đứng trong Thất Tông Bát Phái, Sở gia ta lấy đâu ra chỗ dựa?”
Sở Hưu nheo mắt nói: “Thất Tông Bát Phái thì sao? Cũng chẳng phải Nam Bắc Phật Tông, huống hồ cho dù là Nam bắc Phật Tông cũng chẳng mạnh tới mức hùng bá toàn bộ giang hồ.
Sở gia chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3579684/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.