Tối đó Mặc Quân cho người dọn dẹp sương phòng bên cạnh cho khách để Mặc Tinh Nhan cùng Mặc Thừa Tu ở lại đó. Sau một hồi cường ngạnh Mặc Thừa Tu xách đệ đệ về phòng. Tiểu Ái thoát chết liền ấm ức chạy tới chỗ "cha" cầu an ủi. Rõ ràng là một con vịt nhưng lại rất nhân tính ôm cổ Tạ Linh Giao cầu an ủi. Bộ lông vằn đen trắng loang lổ của nó bị Mặc Tinh Nhan làm rụng đi không ít. Thật là bi ai. Đêm đó Tiểu Ái bị "phụ thân" ném về chuồng không thương tiếc.
Sáng sớm hôm sau Mặc Quân hiếm khi ngủ nướng. Vì Huyền vương thắng trận trở về hắn lấy cớ chúc mừng mà miễn thiết triều một hôm. Cảm giác không phải dậy lúc gà đang ngủ nó sướng gì đâu.
Giờ Thìn Mặc Quân mới xuống giường, có lẽ vì đêm qua uống không ít rượu nên hiện tại có chút đau đầu. Nhìn long sàn rộng lớn mà có mình hắn lại nghe tiếng cười nói bên ngoài đoán chắc dậy hết rồi ha, còn mình hắn ngủ nướng.
Thay y phục rửa mặt vệ sinh đâu đó xong xuôi Mặc Quân ra ngoài liền thấy ba đứa nhỉ chụm đầu chơi... Tiểu Ái???
Mặc Quân đi tới xoa đầu Tạ Linh Giao một cái hỏi.
"Ăn sáng chưa?"
Ba cặp mắt hướng lên nhìn hắn. Sau đó hồn nhiên lắc đầu trừ Mặc Thừa Tu. Mặc Quân cũng đoán được phần nào rồi vậy nên đành nhận mệnh xắn tay vào bếp thôi. Để xem có thể làm món gì.
Có thịt lợn với tôm tươi, trứng cút. Quay ra nhìn vườn rau tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-nghi-huu-som-cua-ngai-bo-truong/3727022/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.