Cả ngày hôm nay, mặt trời vẫn luôn chói chang. Tiểu nha hoàn dùng nước quét tước mặt đất trong viện, Kim Thúy trầm mặt đứng ở trên hành lang giám sát các nàng làm việc, thỉnh thoảng hướng chính phòng liếc mắt một cái. Ánh mặt trời chói lọi đến mức chói mắt, nhưng trong lòng Kim Thúy lại là một mảnh u ám, rốt cuộc Tiêu Nghiễn Trạch cũng ra khỏi phòng, tươi cười xán lạn, đi đến cửa viện không ngờ quay đầu lại liếc mắt một cái, nhìn thấy Kim Thúy âm trầm đứng đó liền rùng mình.
Nàng vào nhà vén màn lên thì thấy thiếu nãi nãi đang mềm mại vô lực mặc yếm, trên làn da trắng tinh ẩn hiện vết đỏ, từ cổ đến ngực bị che kín bởi dấu vết của hoan ái. Nàng nuốt tiếng kêu vào trong cổ họng, chỉ hận không thể nhéo Tiêu Nghiễn Trạch đánh một cái thật đau.
Ký Mi biết là Kim Thúy tới, mảnh mai vô lực nói:
"Ta muốn uống nước."
Kim Thúy liền nhanh chóng lấy nước ấm cho nàng, Ký Mi uống một ngụm nhỏ, mặt mới dãn ra cười nói:
"Hôm nay là ngày phải thỉnh an lão thái thái, chúng ta ngàn vạn lần không được chậm trễ. Đúng rồi, lần trước ta đến, lão thái thái nghe nói Nghiễn Trạch gần đây thường về nhà ngủ, ngươi đoán lão thái thái nói cái gì, nàng nhỏ giọng nói thầm với ta, là do hắn biết ta có của hồi môn, mới tốt với ta. Haha, hắn thật là biến khéo thành vụng."
Kim Thúy vừa lấy xiêm y trên giá treo đồ, vừa nói:
"Ngài cho rằng lão thái thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-mi-day-chong-tuong-cong-dung-nhu-vay/2629570/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.