“Thần thiếp thamkiến hoàng thượng.” Một bóng dáng mỹ lệ lả lướt bước vào tẩm cung củaLong Quân Hồ, trên khuôn mặt ả ta hiện rõ sự vui sướng.
“Hôm nay Trịnh Quý phi đến tẩm cung của trẫm làm gì?” Ông lạnh lùng hỏi, một cái liếc mắt cũng không thèm liếc ả nữ nhân đang quỳ dưới đất kia.
“Thần thiếp nghe nói thân thể của hoàng thượng mấy ngày nay không được tốt.Cho nên mới đích thân nấu canh gà cho hoàng thượng tẩm bổ.” Dứt lời, ảTrịnh Quý phi Trịnh Lan bưng một cái khay, trên đó có một bát canh nóngdâng lên cho Long Quân Hồ.
“Nếu không còn gì nữa thì ngươi cóthể lui xuống. Trẫm muốn nghỉ ngơi.” Ông ngồi xuống nhuyễn tháp nhưngkhông hề nhìn ả dù chỉ một lần. Ngoài mặt ông không hề biểu hiện sự chán ghét nhưng bên trong ông cực kỳ chán ghét ả nữ nhân kinh tởm này.
“Vậy thần thiếp xin cáo lui.”
Đợi ả Trịnh Lan rời đi hẳn, Long Quân Hồ phân phó thái giám và thị vệ, dùcho có bất kỳ chuyện lớn hay nhỏ xảy ra trong cung cũng đều mặc kệ không được làm phiền tới giấc ngủ của ông. Đêm nay có lẽ sẽ rất dài, ông cầnsự yên tĩnh…
---
Màn đêm buông xuống, kinh thành ThầnLong trở nên yên tĩnh đến tịch mịch. Từ trong màn đêm đen tối xuất hiệnnhững bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện, lớn có nhỏ có, nam có nữ có. Tất cảnhững bóng đen ấy đều hướng về một nơi, đó là phủ thái sư Cố TrườngKiệm.
Những tiếng cười man rợ vang lên, những tiếng gào thétthan khóc cũng hoà chung lại. Người gõ kẻng đêm nghe thấy âm thanh cườiquỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-vu-luyen-ai-luyen-ai-ao-mong-chi-than/38847/quyen-1-chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.