Những ngày gần đâythời tiết buổi sáng ở Đông Liêm dần ấm áp, Nguyên Lang đánh xe ngựa đưacả ba nữ nhân Nguyên Linh, Dương Yến, Sở Thi Thi đến một thảo nguyênphía thành nam, một thảo nguyên cỏ mọc xanh rì, gió thổi nhẹ nhàng manmát. Các ám vệ cưỡi ngựa theo sau bọn họ để đảm bảo sự an toàn cho chủtử của mình: Phỉ Chu và Tân Chu của Bạch Ngọc, Ba Tư, Nặc Tư, Phổ Tư của Nguyên Lang, Hạ Nhi, Đông Nhi, Nam Nhi của Bạch Vũ.
Hạ Nhi theosự phân phó của Nguyên Linh, trải một tấm vải xuống nền cỏ xanh cạnh một cây cổ thụ đang toả bóng râm mát và bày điểm tâm ra. Sau đó cả bốnngười bọn họ ngồi xuống thưởng thức điểm tâm do chính tay Sở Thi Thilàm.
“Hạ Nhi! Ngươi đem chỗ điểm tâm còn lại cho những người khác cùng ăn đi.” Nguyên Linh nói.
“Chủ tử điều này không được, bọn nô tỳ chỉ là những kẻ thấp hèn làm sao cóthể ăn thức ăn của các vị chủ tử được.” Hạ Nhi quỳ xuống nói.
“Nha hoàn cũng là người, ám vệ cũng là người, chủ tử cũng là người, hà tấtgì phải câu nệ thứ bậc khi đã rời khỏi phủ. Nếu đã ra khỏi phủ rồi thìhãy tận hưởng những giây phút bình yên này đi, đừng bỏ lỡ chúng nhưvậy.” Nàng đáp rồi hối thúc Hạ Nhi mang điểm tâm cho những ám vệ đangđứng cách đó không xa cùng ăn “Mau mang điểm tâm cho bọn họ đi, ta chophép các ngươi.”
“Tạ chủ tử.”
Đợi Hạ nhi mang điểm tâm đi, Nguyên Linh ngẩng đầu lên nhìn trời cao trong xanh với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-vu-luyen-ai-luyen-ai-ao-mong-chi-than/2192252/quyen-1-chuong-20-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.