Sinh Thần rũ mi tâm, chuyện lớn này cũng bắt nguồn từ mười lăm năm trước “Thiên Mệnh Kỳ Duyên.” Y chỉ nói bốn chữ nhưng Cảnh Chu hiểu rất rõ ý tứ mà y đang nhắc tới.
“Chẳng lẽ đúng là Thác Lý Ô Na Tư Đoá Lan công chúa của Yêu tộc?” Cô kinh hô.
“Không sai.” Sinh Thần gật đầu thở dài “Là nghiệt duyên.” Dừng một chút, y ngước nhìn bầu trời ngoài cửa sổ và nói tiếp, trong giọng ẩn ẩn nổi buồn miên man “Tương lai có lẽ sẽ…” Như không muốn thốt ra điều gì đó, y chỉ dừng lại ở lưng chừng và lắc đầu trở về án thư tiếp tục làm việc tiếp.
Mệnh trong thế gian này chỉ có thể dùng hai từ ‘hỗn loạn’ mới có thể nói lên tất cả. Không theo quy luật gì, không có nguyên tắc, điều y muốn chính là thiết lập lại thế gian và đặt ra quy luật nguyên tắc. Nhưng có lẽ điều đó khá xa vời…
Ma Cung.
“Tiểu thư, cô có muốn dùng bữa bây giờ không?” Tiểu Hồ đã đứng nhìn Bạch Khuynh Thành khá lâu, không rõ vì sao nàng lại ra sân ngồi.
“U ám quá!” Bạch Khuynh Thành từ trong vô thức mở mắt ra, xung quanh nàng chỉ toàn là đá và chướng khí hắc ám. Để cải tạo lại nơi này, nàng cần phải kiên trì mới có khả năng tạo dựng sự sống.
“Đây là Ma Cung, dĩ nhiên rất u ám. Không biết ở Đông Liêm sơn ra sao? Ta thật tò mò muốn biết…” Tiểu Hồ thở dài nói.
Đông Liêm sơn…
Bạch Khuynh Thành xoè bàn tay bé nhỏ ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-vu-luyen-ai-luyen-ai-ao-mong-chi-than/2192245/quyen-1-chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.