"Hả?" Tô Mặc Nhi nhìn thấy sắc mặt của Phất Tâm, khẽ nhíu mày, "Nàng đã làm chuyện gì?"
Mấy trăm năm không thấy, chẳng lẽ Minh Mị vẫn còn tùy hứng sao?
Phất Tâm cũng không muốn nhiều lời, lạnh lùng cười một tiếng, "Lúc trở về sư tỷ vẫn nên tự mình hỏi một chút đi."
"Được." Tô Mặc Nhi gật gật đầu.
Phong Đạc thấy nàng chỉ lo nói chuyện, thức ăn lại không ăn được bao nhiêu, liền trực tiếp gắp thịt cá để vào trong chén nàng, "Có chuyện gì, cơm nước xong rồi hẵng nói sau."
"Ừ."
Sau khi cơm nước xong, hai nam nhân kia không biết đã đi đến nơi nào, chỉ để lại Phất Tâm và Tô Mặc Nhi ở trong phòng.
Lúc này Tô Mặc Nhi mới mở miệng hỏi, "Phất Tâm, hiện tại ai quản chưởng ở Lang tộc?"
"Vẫn là lão Lang vương mà." Phất Tâm bật thốt lên, lập tức sững sờ, thử dò xét hỏi, "Sư tỷ cho rằng bây giờ là do cái tên Úc Huyền kia quản chưởng sao?"
Thấy Tô Mặc Nhi trầm mặc, Phất Tâm có chút kinh ngạc, "Sư tỷ, chẳng lẽ ngươi còn chưa quên được hắn?"
"Ngươi nghĩ đi đâu vậy!" Khoé môi Tô Mặc Nhi run run, nghiêm túc, thản nhiên nói, "Trước đó không lâu, ta đã nhìn thấy hắn..."
"Ở nhân gian?" Phất Tâm cũng có vài phần kinh ngạc.
"Ừ, khi đó ta còn chưa nhớ lại."
Lần đó ở Mộ Lạc Thành thiếu chút nữa nàng đã bị thất thân, hắn nói những lời kia, sau này mỗi lần nàng nhớ đến, đều cảm thấy hoảng hốt. Nhất là câu, hắn nói sẽ không bỏ qua cho Phong Đạc.
Khi đó, không biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1633153/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.