Phong Đạc im lặng một lúc lâu, vẫn không thấy Tô Mặc Nhi xuất hiện, trong lòng càng thêm nóng nảy.
Cảm giác bất lực này, làm hắn cảm thấy thực chán ghét.
Phong Đạc mím môi, ánh mắt lại rơi vào tảng đá lớn giữa ao.
Trong lòng khẽ động, càng thêm kiên định phải quyết tâm cứu Tô Mặc Nhi!
Cho dù sau khi phá tảng đá kia có mang đến tai hoạ hủy thiên diệt địa, thì hắn cũng tự mình gánh chịu!
Hắn có thể không làm bá chủ thiên hạ, nhưng hắn tuyệt đối không thể để cho nàng gặp phải chuyện không may!
"Phong Dương, chạy ra xa mau!" Phong Đạc dùng nội lực truyền lời nói của vào tận sâu trong tai Phong Dương.
Trong lòng Phong Dương hoảng hốt, còn chưa kịp hỏi, chỉ thấy trong tay Phong Đạc dần dần tụ lại nội lực, đánh một chưởng vào giữa ao, ở ngay tảng đá đang dần dần nổi lên mặt nước!
Đất đá dưới chân rung động thật mạnh một hồi, thân thể Phong Dương lảo đảo không ổn định, thiếu chút nữa thì đã té ngã, hắn vội vàng vịnh vào một bên vách đá.
Nhìn về phía giữa ao, chỉ thấy vạt áo trước ngực hắn đã biến thành màu đỏ sậm, sắc mặt tái nhợt, không có một tia máu, hẳn nhiên là đã bị nội thượng không nhẹ!
Chấn động đột ngột, Phong Đạc cũng bị bức lui về phía sau vài chục trượng, đột nhiên trong miệng phun ra một búng máu, một lần nữa lại nhiễm đỏ vạt áo trước ngực.
Sắc mặt Phong Dương chợt đại biến, hắn từ Phất Tâm biết được ít nhiều về trận pháp, tất nhiên là biết được tảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1633146/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.