"Vậy..." Tô Mặc Nhi há hốc mồm, ở dưới ánh mắt tràn đầy uy áp của Phong Đạc, ngoan ngoãn nuốt lời định nói xuống.
Sắc mặt Phong Đạc hơi hoà hoãn, nói với nàng, "Đừng nghĩ bỏ được bản vương, ngươi không rời khỏi nơi này, bản vương cũng sẽ không rời khỏi."
Tô Mặc Nhi nhẹ gật đầu, "Vậy chúng ta cùng nhau dời đi chú ý vật kia trong nước, để cho Phong Dương đi trước."
"Ừ."
Cách không xa, Tô Mặc Nhi truyền âm nói cho Phong Dương, "Phong Dương, phía tây bắc, đi lên khoảng hai trượng là lối ra. Nhanh đi ra ngoài chút đi!"
Nàng không dám trực tiếp nói thẳng ra, sợ vật kia thật sự có linh tính, nghe hiểu những lời bọn họ nói.
Phong Dương hiển nhiên cũng hiểu được dụng ý của nàng, cũng truyền âm nói, "Tam tẩu, ta không thể để lại các ngươi ở chỗ này!"
"Đừng lo lắng cho chúng ta, chúng ta tự nhiên có biện pháp rời khỏi. Ngươi ở nơi này chúng ta còn phải bận tâm đến ngươi, trái lại càng khó thoát thân nữa."
Phong Dương nhìn về phía bọn họ, trên vẻ mặt rõ ràng có do dự.
Tô Mặc Nhi thấy thế, vội vàng nhắc nhở, "Mau chút rời đi đi, nếu không trong chốc lát vị trí lối ra bị thay đổi!"
"Được, Tam tẩu, các ngươi nhất định phải cẩn thận!" Phong Dương không trì hoãn nữa, thấy luồng khí đen kia vẫn dây dưa Tô Mặc Nhi và Phong Đạc như cũ, liền phi thân tới phía Tô Mặc Nhi nói mà đi.
Phất Tâm ở bên ngoài liên tục thấp thỏm trong lòng, lúc này thấy Phong Dương phi thân đến, cũng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1633144/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.