"Tình huống gần đây của Đế Đô như thế nào?" Vào thư phòng, Phong Đạc trực tiếp hỏi.
Tuyết Ngạn sắc mặt có chút trầm trọng, chậm rãi nói, "Hoàng đế thân thể ngày càng suy yếu, thậm chí mơ hồ có dấu hiệu muốn để cho Phong Mục giám quốc."
Phong Đạc khóe môi kéo ra một tia cười lạnh, "Vậy Phong Mục biết rõ chuyện lão đầu tử kia muốn cho hắn giám quốc sao?"
"Hắn hình như cũng không biết rõ."
"Phong Dương cùng Phong Kỳ đâu?"
"Tứ vương gia cùng Thất vương gia còn bị nhốt ở trong thiên lao, hoàng đế còn chưa nói muốn xử trí bọn họ như thế nào. Bất quá, ba ngày trước, hoàng đế bí mật cho truyền bọn họ. Chuyện này, Phong Mục biết rõ."
"Vậy thì có vở kịch hay để xem rồi!" Phong Đạc giọng nói dẫn theo chút ít trào phúng.
Hoàng đế bí mật triệu kiến Phong Dương cùng Phong Kỳ, Phong Mục khó bảo đảm sẽ không sinh lòng nghi kỵ. Nhất là, hoàng đế chậm chạp không xử trí bọn họ, càng làm cho Phong Mục không nắm chắc tâm tư hoàng đế.
"Đúng rồi, còn có một chuyện." Tuyết Ngạn đột nhiên nói ra, "Gần đây kinh thành lương thực thiếu nhiều, ta lấy danh nghĩa kinh doanh lương thực, nhưng có vẻ cũng đã cung không đủ cầu rồi."
"Ân?" Phong Đạc nhíu nhíu mày.
Gạo và mì cung không đủ cầu? Tuyết Ngạn kinh doanh lương thực nhiều năm như vậy, cũng chưa từng xuất hiện qua tình huống như thế.
Trừ phi, đế đô đột nhiên nhân khẩu gia tăng mãnh liệt!
"Đến mua gạo và mì đều là những người nào?" Phong Đạc trầm giọng hỏi.
"Ta nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1633103/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.