Tô Mặc Nhi cảm thấy nàng như đang mơ một giấc mộng dài.
Trong mộng có sư phụ, có Phong Đạc, còn có rất nhiều bằng hữu, thậm chí còn có một vài người nàng chưa từng thấy qua nhưng lại cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Khoảng đời nhàn nhã của nàng và sư phụ ở hiện đại, còn có lần đầu gặp mặt giữa nàng và Phong Đạc gây nên từng đợt hiểu lầm...
Nàng nhìn thấy một nữ tử có dáng vẻ giống y như nàng, xả thân cứu một tiểu hồ ly khỏi hình phạt lôi hình của trời.
Lúc đó, sau khi nàng cứu tiểu hồ ly, trong hư không lại xuất hiện một thiên thần.
Quanh thân thiên thần kia lượn lờ đám sương trắng, nhìn không rõ tướng mạo, chỉ có thể nhìn thấy được y phục hắn đang mặc là một thân gấm trắng, dáng người nhanh nhẹn, từ trên cao nhìn xuống nàng, môi mỏng khẽ mở, nói một tiếng, "Thú vị."
Tô Mặc Nhi không hiểu ý tứ trong câu nói kia của hắn, nàng giật mình, không phục hỏi, "Ngươi có ý gì?"
Trong mắt phượng của thiên thần hiện ra vài phần ý cười trêu tức, "Ngươi tiểu hồ ly này, còn muốn cứu người khác, chẳng lẽ không biết kiếp số của mình rất nhanh đã tới rồi sao?"
"Mắc mớ gì tới ngươi, hừ, ngươi dám tổn thương hắn, chính là đối địch với bổn công chúa!" Tuổi tác của nữ tử dường như không lớn, dáng vẻ xinh đẹp kia lại rất đáng yêu.
Thiên thần cười khẽ một tiếng, xoay người rồi biến mất trong không trung.
Tô Mặc Nhi cảm thấy bóng lưng của thiên thần kia lúc rời khỏi rất quen thuộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1633100/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.