Đêm lạnh như nước, Tô Mặc Nhi ngồi trước cửa sổ của quán trọ thật lâu, nhìn thấy từng đợt trăng tròn trên bầu trời đêm kia, chỉ cảm thấy thế sự trêu người.
Lúc trước nàng một lòng muốn rời khỏi Phong Đạc, rời khỏi vương phủ, nhưng lại chưa bao giờ ngờ tới, hiện thời nàng chỉ muốn gặp hắn một lần mà còn lại gian nan như thế.
"Vương phi, đã thu thập xong, có thể đi ngủ rồi." Nguyệt Bích nhẹ giọng đi đến sau lưng Tô Mặc Nhi, nhắc nhở.
Tô Mặc Nhi sững sờ, phục hồi tinh thần lại, "Tốt."
Nàng đang muốn đứng dậy cởi áo ngoài ra, thì lúc này cửa phòng lại bị người gõ.
Sắc mặt Vân Phàm trầm xuống, đề phòng lên tiếng dò hỏi, "Người nào?"
Ngoài cửa, không có người trả lời, tiếng đập cửa vẫn vang lên không hề gián đoạn như cũ, hơn nữa còn rất có tiết tấu một tiếng lại tiếp sau một tiếng.
"Đến cùng là người phương nào?" Vân Phàm cầm lấy bội kiếm ở trên bàn, từ từ nhích tới gần cửa phòng.
Một lát, người ở phía ngoài rốt cục lên tiếng, "Nữ hiệp, là tiểu nhân, tiểu nhân đưa chút nước trà đến cho ba vị nữ hiệp."
Mi tâm Vân Phàm nhăn lại, trầm giọng trả lời, "Không cần, đa tạ ý tốt."
"Đã như vậy, thì tiểu nhân xin lui xuống trước."
Trong hành lang sau một tràng tiếng bước chân, rồi lập tức yên tĩnh trở lại.
Trong phòng có hai chiếc giường, Tô Mặc Nhi cực kỳ mệt mỏi, chỉ nhàn nhạt phân phó Vân Phàm cùng Nguyệt Bích đi ngủ sớm, liền ngủ thật say.
Vân Phàm tắt đèn, nghỉ ngơi cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1633076/chuong-151.html