Editor: Tử Sắc Y
“Thiên Chi, cám ơn ngươi.” Tô Mặc Nhi nhẹ giọng nói, “Thực xin lỗi...”
“Chủ nhân!” Thiên Chi đột nhiên cắt đứt lời nàng, kiên định nói, “Thiên Chi lần này đến là muốn bảo vệ chủ nhân, cho dù là muốn mạng của Thiên Chi, vì chủ nhân, ta cũng sẽ không chút do dự giao ra!”
Tô Mặc Nhi cảm thấy người run lên, trong hốc mắt đã hơi ấm ướt.
“Năm đó nếu không phải được chủ nhân cứu giúp, thì ta đã sớm hôi phi yên diệt (tan thành tro bụi). Cho nên tất cả ta làm đều là cam tâm tình nguyện, chủ nhân không cần áy náy trong lòng.”
Cùng với lời hắn nói phụng mệnh đến để bảo vệ chủ nhân, không bằng nói là hắn báo ân. Cho nên, dù cho sử dụng hết toàn lực, hắn cũng muốn bảo hộ nàng không u không lo!
“Nhưng ta là người, có lẽ vốn không phải là chủ nhân của ngươi...”
“Sẽ không sai.” Thiên Chi lắc đầu, ngược lại còn hỏi, “Chủ nhân, lúc này ngươi muốn rời đi sao? Ta dẫn ngươi đi.”
“Được, chúng ta đi.”
Tô Mặc Nhi nhìn về phía Phong Đạc, Phong Đạc cũng diie.nd/a nnlie qqu yyd oonttusacy không hề chớp mắt nhìn theo nàng, cả hai người đều nhìn nhau nhưng lại chẳng nói gì.
Một hồi lâu, Tô Mặc Nhi đi tới, cầm ngọc bội trong tay đưa đến trước mặt Phong Đạc, thản nhiên nói, “Phong Đạc, mặc kệ ngươi có đồng ý hay không, ta cũng sẽ không ở lại vương phủ nữa. Còn về phần hưu thư, ngươi không muốn đưa ta ta cũng không buộc ngươi. Chẳng qua chỉ là một trang giấy mà thôi, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1633025/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.