- Hỡi chủ nhân của Hồng Hoang Giới Chỉ, đã hơn trăm vạn năm nay ngươi là người đầu tiên được Hồng Hoang Giới Chỉ nhận làm chủ nhân, quả là cơ duyên hiếm có của ngươi, ta thần Thú Thiên Mã một trong bảy thần thú bảo hộ thiên địa này nay nguyện quy phục trước uy nghi của Hồng Hoang Giới Chỉ và nhận ngươi làm chủ.
Tiêu Phong dường như không tiêu hóa kịp những phát sinh liên tiếp xảy ra với mình, vẫn đứng ngây ngốc tại chỗ không phát ra một tiếng động, thấy vậy Thiên Mã lên tiếng nhắc nhở.
- Hỡi chủ nhân của Hồng Hoang Giới Chỉ, được một Thần Thú như ta theo hỗ trợ chiến đấu đó là một vinh hạnh cực lớn của ngươi a.
Nghe vậy Tiêu Phong vội lên tiếng, dường như sợ Thiên Mã sẽ đổi ý
- Tiêu Phong ta, với danh nghĩa là chủ nhân của Hồng Hoang Giới Chỉ, nay nhận Thiên Mã làm bạn đồng hành, khế ước bình đẳng, xem nhau như người thân.
Sau khi dứt lời, một chum ánh sang xanh từ Hồng Hoang Giới Chỉ bay ra, bao chum lấy Thiên Mã, chỉ sau một khắc kia, Tiêu Phong đột nhiên cảm giác mình như muốn thăng cấp, thì lại tỏa ra nghi hoặc, “không phải mình vừa thăng cấp sao”,, thế nhưng để minh chứng cho suy nghĩ của Tiêu Phong một vài tiếng “ Ầm Ầm” vang lên thế mà Tiêu Phong lại thăng đến hai cấp từ Đại Sư sơ cấp, giờ đây là Đại sư cao nhất rồi.
Đồng thời lúc đó Thiên Mã cũng đã hoàn thành quá trình khế ước, khi khế ước hoàn thành, Tiêu Phong nhìn thấy một tia sang nhỏ màu bạch kim chui vào mi tâm của mình.
Qua một khắc, xung quanh Thiên Mã đột nhiên phát ra một màu trắng sáng cường đại, sau khi ánh sang đó tắt đi, bước ra trước mắt Tiêu Phong là một nam tử khoảng 20 tuổi, đầu tóc búi cao, mặc một trường bào màu trắng, trên tay cầm một cây tiêu, tiêu sái và anh tuấn bước lên trước mặt Tiêu Phong hành lễ.
- “Thiên Mã tham kiến chủ nhân.”
- “Không, không cần.., chúng ta là huynh đệ, ngươi không cần quỳ trước mặt ta”- Tiêu Phong vội chạy lại đỡ Thiên mã và nói.
Lúc này Thiên Ngao cũng lên tiếng sau cơn chấn động
- “Thật bất công a, Thật bất công a Thiên ơi .”
Nếu để người ngoài biết được Tiêu Phong chỉ trong một ngày mà lên gần mười cấp thì chắc họ sẽ tức tới dậm chân, học máu luôn quá.
- “Bây giờ ngươi phải bế quan, tu luyện để vững căn cơ của ngươi đi, nếu chỉ có ngọn mà không có gốc thì sẽ nguy hiểm vô cùng.”- Thiên Ngao lên tiếng
Tiêu Phong ngẫm nghĩ cũng đúng, sau đó quay sang Thiên Mã lên tiếng
- “Thiên Mã giờ ta muốn trong này ngồi bế quan tu luyện, ngươi tạm thời vào lại Hồng Hoang Giới Chỉ a”
- “Vâng, thưa chủ nhân, nhưng mà tại sao ngài không vào Hồng Hoang Giới Chỉ mà tu luyện, nơi đó tốt hơn ngoài này rất nhiều lần”
- “Là sao?”- Tiêu Phong khó hiểu hỏi lại Thiên Mã
- “Trong Hồng Hoang Giới Chỉ có một không gian tu luyện, một ngày trong đó tiến bộ nhanh gấp mười lần bên ngoài, mà trong đó thiên lực dày đặc và hung hồn bên ngoài gấp mười lần a”- Thiên Mã lên tiếng giải thích
- “Không chỉ như vậy, nếu như ngài có thể thăng cấp thì còn mở được các phòng khác,ví dụ như võ kỹ, vũ khí,…, nhưng hiện tại ngài chưa có đủ khả năng đó a” – Thiên Mã tiếp lời
Khi nghe Thiên Mã nói xong, Tiêu Phong lại chấn động tập hai, cái gì mà “ thiên lực dày đặc, cái gì mà gấp mười lần, cái gì mà vũ kỹ, cái gì mà vũ khí, lại còn những thứ khác nữa sẽ mở sau khi thăng cấp ư” lần này là gì vậy Thiên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]