" Trúng độc?"
Mọi người trong phòng vừa nghe đến Cố Vĩnh Dật trúng độc đều không nhịn được bật thốt lên một tiếng. Ai nấy đều không khỏi hướng ông nhìn thêm vài lần, sắc mặt trầm trọng tỉ mỉ đánh giá. Liền ngay cả bản thân Cố Vĩnh Dật cũng không khỏi ngẩn người, chăm chăm nhìn Lạc Y.
Trong nhóm người này trừ hai người Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần từ sớm đã phát hiện thì chỉ có Lập Khiêm là cúi đầu trầm ngâm trong giây lát, tựa như có điều gì đó suy nghĩ rất khó lí giải. Đợi đến khi hắn ngẩng đầu, vẻ mặt đều là thần thái hiểu rõ. Nhưng vẫn không nhịn được mím môi hỏi.
" Lão đại, có thể cho chúng ta biết đó là loại độc gì được không?"
Lạc Y chưa vội trả lời. Nàng nhẹ nhàng mỉm cười, không nhanh không chậm lướt mắt nhìn khắp phòng một lượt. Cuối cùng dừng ánh mắt trên người Cố Vĩnh Dật, nhàn nhạt hỏi.
" Cố bá bá, trước khi ra ngoài phải chăng người đã ăn một thứ thuộc họ nhộng. Tên gọi là Thiên Tằm Đại Bổ đúng hay không? Nếu đúng chỉ cần gật đầu!"
Cố Vĩnh Dật nhíu mày, khoé mắt cũng hơi nheo lại giống như đang hồi tưởng. Một hồi sau, sắc mặt liền trầm xuống, hướng Lạc Y gật mạnh đầu.
Mọi người trong phòng vẫn không hiểu. Ngay cả khi Cố Vĩnh Dật xác nhận vẫn cứ mơ mơ hồ hồ. Rốt cuộc Thiên Tằm Đại Bổ thì có vấn đề gì?
Ánh mắt mọi người theo lẽ đều quay đầu, chằm chằm nhìn Lạc Y. Trong lòng rất muốn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-thien-tai/2371186/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.