" Cướp?"
Nhóm người Lăng Ngạo cùng hai đứa nhóc Kỳ Phong Ngạn Hữu âm thầm lặp lại từ đó trong lòng. Đôi mắt láo liên loạn chuyển liên hồi, len lén nhìn nhau liền nở ra một nụ cười ranh ma.
Bạch Thừa Hy đứng tại chỗ, ngẩn người nhìn đám người này. Trong lòng không khỏi âm thầm mặc niệm thay cho Diệp Gia Bảo một lần. Bất quá, hắn tuyệt đối không thương hại Diệp Gia Bảo.
Kẻ này, chết đáng a!
--- ------ ------ ------ ------ ------ ---
" Thiếu... Thiếu gia, xe ngựa ở đằng kia a!"
Hai gia đinh mím môi đuổi theo Diệp Gia Bảo đang hằm hằm đi đằng trước. Một người mím mím môi, khẽ nhắc nhở.
Trong lòng hai người bọn hắn thật sợ hãi. Nếu như hôm nay thiếu gia đi bộ trở về, phu nhân không phải giết chết hết bọn hắn hay sao?
Nghĩ đến đây, cả hai gia đình đều rùng mình, càng cuống quýt đuổi theo Diệp Gia Bảo, khuyên nhủ hắn lên ngựa.
Diệp Gia Bảo đen mặt quay phắt lại, hai mắt ám trừng trừng nhìn hai gia đinh khiến bọn hắn nghẹn lời sửng lại.
Diệp Gia Bảo điên cuồng nói.
" Ta không đi! Các ngươi đều là một lũ vô dụng, thành sự không có, bại sự có thừa. Lần này để mẫu thân thu thập hết các ngươi!"
Gương mặt hai gia đinh xám trắng một mảnh, nhưng cũng không nói ra được một lời phản bác.
Bọn hắn từ sớm đã kí văn tự bán đứt, người nhà còn lưu lại trong phủ, nô tịch còn đó. Bọn hắn nào còn dám trái đi ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-thien-tai/2371164/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.