Lăng Bá Hàn giật mình tỉnh dậy, mồ hôi trên trán tuôn ra khiến hắn không thể không vươn tay ra lau qua một lần. Sâu bên trong đôi mắt đen nhánh bình thường thâm trầm, lạnh lùng để lộ ra một tia không thể tin được.
Vì cái gì? Vì cái gì ngày hôm ấy lại là sự thật?
" Miên nhi..."
Lăng Bá Hàn ôm đầu, gọi khẽ một tiếng. Bao nhiêu yêu thương, nhung nhớ tích tụ đều thông qua tiếng gọi đó thể hiện ra. Có đau lòng, có hoài niệm, còn có một tia vương vấn khó tả.
Chuyện mười lăm năm về trước, hắn không thể nhớ được chút gì. Hôm ấy hắn nhìn thấy Miên nhi đi song song cùng với Lăng Bá Khiêm. Trong lòng buồn rầu tích tụ đều dồn nén vào rượu.
Đêm hôm đó Lăng Bá Hàn quả thật say khướt, khi hắn tỉnh dậy đã thấy bản thân vận y phục chỉnh tề nằm ngủ trên giường liền không suy nghĩ nhiều. Sau đó hắn liền ra đi...
Hoá ra đêm đó hắn với Miên nhi quả thật xảy ra quan hệ. Nhưng vì cái gì hôm nay hắn mới có thể nhớ lại.
Quá trễ...
Lăng Bá Hàn nắm thành giường dùng sức đứng dậy muốn đi ra ngoài. Bây giờ hắn cũng không biết bản thân nên làm gì mới tốt. Mọi thứ hắn đều suy nghĩ không thông, rối rắm đến mức đầu hắn cũng phát đau quay cuồng.
Lăng Bá Hàn quay đầu, chậm rãi quan sát xung quanh một chút. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn hắn liền không khỏi nhíu chặt chân mày. Đây là đâu vậy?
Lăng Bá Hàn gắng gượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-thien-tai/2371139/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.