Cốc cốc ...
Lạc Y gõ nhẹ lên cửa phòng của Vu Nhã. Trong phòng vẫn im lặng không truyền ra chút động tĩnh gì.
Hừm, rõ ràng là có ý xấu muốn làm khó nàng mà!
Được, nàng cũng muốn xem một chút xem ai mới là người kiên trì đây.
Câu lên khoé môi mỏng, Lạc Y trực tiếp xoay người lại bỏ đi.
Một giây
Hai giây
" Ta nói này người trẻ tuổi, ngươi có phải rất thiếu kiên nhẫn hay không a? Ta chỉ bận một chút ngươi liền bỏ đi rồi!"
Vũ Nhã ho nhẹ một tiếng lấy giọng, ánh mắt đảo láo liên làm bằng chứng thuyết minh hắn đang nói dối.
" Đại sư, người khẳng định là người bận một chút chứ không phải cố ý làm khó ta sao?"
" Làm sao có thể chứ? Ta là lão sư danh vọng cả đời sao có thể cố tình làm khó tiểu bối nha?"
" Vậy sao?"
Lạc Y vân đạm phong khinh hừ một tiếng, nâng chân tiếp tục bước đi.
" Này, này, đợi một chút, đợi một chút, ta thừa nhận ta cố tình làm khó ngươi có được hay không?"
Vu Nhã không lường trước được Lạc Y sẽ cứ đi như vậy, không kịp suy nghĩ đã vội vàng đuổi theo chặn bước đi của nàng.
Hành động này của hắn chính là đã trực tiếp đem bộ mặt lão sư đạo mạo vất đi cho chó ăn nha.
Chính là trong lòng Vu Nhã cũng khóc không ra nước mắt. Hắn cả đời uy vũphong tao, không ngờ lại vất hết mặt mũi trên tay tiểu quỷ này a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-thien-tai/2370902/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.