Đông Nguyên quốc, Vĩnh Xương 57 năm, ngày mùng 2 tháng 9.
Hôm đó vào cuối thu, không khí mát mẻ, bầu trời trong xanh.
Kinh thành Đông Nguyên quốc rộn ràng náo nhiệt, mộc tê thả hương thơm baytheo gió, đóa hoa mộc tê màu vàng sậm nở như vô cùng vui vẻ.
[Mộc tê: Người Giang Nam gọi cây quế là mộc tê]
---Giờ Thìn--- [tám giờ sáng]
Bốn người cùng nâng một cỗ kiệu nhỏ màu lam vội vàng đi giữa kinh thànhphồn hoa, hai tiểu nha hoàn mặc y phục màu xanh một trái một phải đitheo cỗ kiệu.
”Nhanh lên! Nhanh lên! Mộ Dung đại tướng quânmuốn nhìn thấy tiểu thư nhà ta ngay bây giờ “ Thanh y tiểu nha hoànkhông ngừng thúc giục kiệu phu “Đại tiểu thư của chúng ta là vị hôn thêcủa Mộ Dung đại tướng quân, nếu như trễ, các ngươi có gánh trách nhiệmnổi không?”
Kiệu phu luôn miệng nói “vâng”, bước chân cũng nhanh hơn.
Tư Đồ Doanh Tụ ngồi ngay ngắn trong kiệu nhẹ nhàng thở dài, nói nhỏ vớitiểu nha hoàn bên ngoài “Thải Cần, đừng nói nữa.Bây giờ đang ở trênđường cái, ngươi hô to gọi nhỏ như vậy thì giống cái gì chứ?”
Nha hoàn Thải Cần chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, trừng mắt với cỗ kiệutrút giận “Đại tiểu thư, người đã chờ đợi Mộ Dung tướng quân mười nămrồi, ủy khuấtmười năm, lại thêm nghe phải ít nhiều những lời nói không hay, chẳng lẽ bây giờ một chút tức giận cũng không có? Cuối cùng cũngđã đến lúc hãnh diện, người còn giấu làm gì nữa?”
[Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: yêu cầu nghiêm khắc đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-sung-the/1975767/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.