"Du Tư, đệ nói xem, vì sao khi nãy tất thảy bọn hắn đều trở nên hồ nháo như vậy? Không phải đã chính mắt thấy tam đệ kia trực tiếp coi trọng sao?" Trong đầu hiện tại có đến hàng trăm dấu hỏi, Tử Y Ca khó chịu đi theo sau Tử Du Tư băng qua dãy hành lang hẹp dài của Cầm Tuyệt phường, nôn nóng mà hỏi.
Nàng ta thực sự không hiểu, vì cái gì những kẻ đó một chút cũng không để mắt đến hoàng quyền nha?
Liền tính là vương quyền cũng không để vào mắt, muốn làm phản sao?
"Hoàng tỷ, ngươi hiện tại đi theo đệ, còn về Cầm Tuyệt phường, ta sẽ nói sau."
"Nhưng là... Chúng ta đi đâu?" Tử Y Ca nhăn mặt, chật vật hỏi, một thân váy nhã nhặn thanh tú vì chạy đều đã thực nhăn nhúm, cả trang sức trên đầu cũng hỗn loạn, không lưu lại chút gì thành thục khí chất của nàng.
Ánh mắt Tử Du Tư hơi tối đi một phần, bạc môi khẽ nhấc:
"Đến gặp phường chủ."
"Phường... phường chủ?" Tử Y Ca trước hết đều thấy lạnh gáy.
Gió thu lãnh đạm thổi qua khe cửa gỗ dọc hành lang của Cầm Tuyệt phường, mang theo dũng khí của Tử Y Ca đều bay đi mất.
"Ân."
Chực thấy ánh sáng dịu nhẹ từ gian phòng trung tâm, Tử Du Tư bước nhanh hơn, cũng hết kiên nhẫn chờ đợi Tử Y Ca chậm chạp như thế nào.
Nếu lần này có thể hợp tác thành công, tiền đồ của hắn về sau lại nâng thêm một bậc. Cầm Tuyệt phường, làm đá kê chân thực sự tốt...
"Thỉnh nhị vị bỏ ngoại bào ra." Bên ngoài gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-hong-nhan-hoang-huynh-neu-muon-xem-xuan-cung-do-thi-thinh-tu-nhien/761559/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.