Trong ngự thư phòng, dư hương của đỉnh lô huân hương lượn lờ đến những góc sâu nhất, Kỳ Hữu gắt gao nắm chặt tấu chương chưa duyệt xong trong tay, các đốt ngón tay vì quá dùng sức mà trở nên trắng bệch. Đôi mắt lạnh lẽo đến đáng sợ nhìn thẳng vào Hàn Minh, cuối cùng mở miệng phá vỡ bầu không khí nhuốm đẫm sự hung ác cùng lệ khí nham hiểm đầy áp lực này.
“Ngươi đang nói thay cho nàng?” Kỳ Hữu dùng thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng hỏi, dư âm vang vọng quỷ dị trong đại điện vắng lặng.
“Phải.” Hàn Minh vẫn cúi đầu, ngóng nhìn nền điện lót bằng gạch lưu ly.
“Người, cũng là do ngươi thả đi?” Hắn lạnh lùng hỏi tiếp, thanh âm lại bịt kín một tầng hàn khí.
“Phải.”
Hàn Minh chưa kịp nói dứt, Kỳ Hữu liền hung hăng ném tấu chương trong tay về phía Hàn Minh, va vào ngực phải của hàn Minh, khiến y ngã xuống, im lặng nằm ở trước mặt hắn.
“Ngươi cho là trẫm không dám giết ngươi sao?” Hắn dùng lực đấm lên bàn một cái, tiếng vang truyền khắp đại điện.
“Hoàng thượng đương nhiên dám.” Hàn Minh phút chốc ngẩng đầu, nhìn gương mặt ẩn ẩn hỗn loạn lửa giận của Kỳ Hữu, “Giết cha, sát mẫu, giá họa huynh đệ, thậm chí ngay cả nữ nhân của mình cũng có thể lợi dụng, Hoàng Thượng còn có cái gì không dám làm?”
Kỳ Hữu bị những lời này làm cho tâm can đau đớn thật sâu, bàn tay siết chặt thành quyền không một giây buông lỏng, suy nghĩ bách chuyển, chợt nhắm mắt lại, yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-hoang-phi/2068873/q3-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.