Tuyết, vẫn rơi liên miên không dứt chẳng khác gì bốn ngày vừa qua, trong cung các nô tài bận rộn thu dọn tàn tích của mỗi đợt bão tuyết. Ngày mai, chính là ngày đại hôn của ta cùng với Kỳ Hữu. Mới vừa rồi, Từ công công đã đưa đem đến một loại trang sức lấp lánh, lăng la tơ lụa, chất đống nhiều đến mức nghẹt cả nội cung.
Mạc Lan, Tâm Uyển, Hoán Vi giúp ta kiểm kê những món hoàng thượn ban tới, chốc chốc lại phát ra vài tiếng trầm trồ thở mạnh. Ta ngồi trước tiền điện, ngóng nhìn từng cơn từng cơn tuyết xuân, ngày một dày nhưng vẫn vô thanh vô tức rơi. Thần sắc phá lệ ngưng trọng, tại sao trận tuyết này cứ đổ mãi không ngừng, chẳng lẽ đây là điềm xấu thật sao?
“Nến long phụng bốn cây, áo lông chồn trắng một cái, khăn thêu bát đoàn kim long một cái …” Tâm Uyển ở một bên kiểm kê, Mặc Lan loáy hoáy ghi chép, cứ một kiện rồi một kiện, thanh âm mỗi lúc một run lên, cũng khó trách các nàng, những vật này đều là báo vật quý hiếm, có một không hai trên đời.
“Mật phong trân châu một mâm, tùng thạch hướng châu một mâm, kim tương ngọc thảo hai quả……”
Ta cuối cùng cũng quay đầu nhìn bộ dạng phá lệ hưng phấn dị thường của ba nàng, than nhẹ như có như không, cười nhạt.
Chỉ thấy Hoán Vy cẩn thận cầm lên mấy khỏa bảo thạch tỏa sáng rực rỡ, hướng ta nói, “Hoàng phi, người xem, thì ra ngọc bích cũng có màu đỏ nữa.”
Ta nhìn lướt qua bãi trân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-hoang-phi/2068867/q3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.