Từ lần đắc tội với Tĩnh phu nhân ở Bách Oanh cung, liên tục ba tháng nay, các nô tài ở Phiên Vũ các đều phải nhận hết thảy xem thường của nô tài khắp lục cung, mọi người chỉ sợ không đủ ghét. Giờ phút này, Phiên Vũ các có thể dùng câu “Lãnh lãnh thanh thanh, thê thê thảm thảm thích thích” để hình dung. Bất tri bất giác, mùa thu đã tới, cánh hoa trải đầy mặt đất, cảnh vật nhuốm thêm một tầng điêu linh, gốc ngô đồng xa xa lại thêm một phần sầu muộn.
Thật vất vả mới có thể cạy miệng Tùng công công nghe chuyện Bích Ngọc Hồ, tọa lạc giữa Tây cung, nghe nói nơi đó vô cùng ma quái, thường có rất nhiều ma nữ xuất hiện, di động trên mặt hồ. Dần dần thời gian trôi qua, nơi này trở thành một nơi hoang vu tĩnh mịch, không ai lui tới. Tuy nhiên, đó là nơi ta phải đến tối nay.
Trăng trên cao sáng tựa thiên quang lại mờ ảo tựa sương, ánh sáng chậm trãi ánh lên chút phiếm quang nơi mặt hồ tĩnh lặng, mặt hồ lấn vào một phần bờ, cỏ dài do đã lâu không ai cắt tỉa, rậm rạp hệt nơi u lâm.
Ta nắm chặt chiếc túi trong tay, trầm tư một lúc, sau đó thở ra một ngụm hàn khí, cất bước tiến vào bụi cỏ cao đến mức có thể lấp chìm ta, hai tay không ngờ chụp động trên những nhành cỏ, nhất thời lục quang xuất hiện, từng đốm từng đốm bay lượn xung quanh ta. Động tác của ta vẫn duy trì như trước không ngừng, sau đó xoay tròn một vòng, gió làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-hoang-phi/2068857/q2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.