Giọng nói nam nhân dịu dàng, gương mặt tuấn mỹ tựa thiên sứ, ánh mắt quan tâm lại lãnh tĩnh... Nhất thời, Lam Linh Lạc có cảm giác như đang ngâm mình trong nắng sớm. Mà ánh nắng này, tuyệt đối là cực kì xinh đẹp a!!!!
(Y Y: Linh Nhi siêu cấp thích những thứ xinh đẹp đáng yêu a~~ Thiên Ca nên cảm ơn cái gương mặt đầy tính lừa tình của mình :)))))
- Ta không sao.. Hình như là ngươi đã cứu ta. Vậy, còn một người nữa đâu rồi ? Nàng ấy... Còn có thể cứu sống không? Và, sao ngươi cứu được ta?
Lam Linh Lạc có chút nghi hoặc nhìn nam nhân trước mắt mình. Vô Mệnh nhai sở dĩ có tên Vô Mệnh là bởi vì phía dưới chính là dòng dung nham cùng chướng khí tích tụ từ nghìn năm nay, nếu nhảy xuống, không bị khí độc độc chết thì là bị thiêu chết. Làm sao có thể...
Đợi chút!!!!!
Lam Linh Lạc nhìn quanh căn phòng, lúc trước nàng không để ý nhưng bây giờ đã có thể nhìn rõ. Màn trướng hồng sắc, bình phong thêu hình uyên ương hí thủy, khắp phòng dán chữ Hỉ đỏ tươi... Rõ ràng là bộ dáng của tân phòng. Nhưng đây cũng chưa phải là trọng điểm. Trọng điểm là, trời đã tối, mà ở đây chỉ có ba ngọn nến leo lét. Không-có-đèn-điện... Tuy ở Cổ Võ Gia Tộc, phòng ở cũng có kiểu dáng không khác mấy nhưng là...
Nghĩ tới chuyện gì đó, Lam Linh Lạc thoáng run rẩy khóe miệng. Đừng có nói với nàng là , nàng, xuyên qua nha...
Phong Ngân Thiên hơi cúi đầu nhìn nàng đang rũ mắt trầm tư, mỉm cười khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the-cuong-phi/94817/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.