Lại trấn an một hồi, Mục Khuynh Tuyết đem tới một chậu nước lạnh, để Thiên Hựu nằm sấp ở trêи giường, cầm lấy khăn mặt thay nàng chườm lạnh 
“Hí…” Thiên Hựu thở nhẹ một tiếng 
“Đau đến lợi hại?” Mục Khuynh Tuyết chau mày, trêи tay chậm lại 
“Không sao, cũng còn tốt…” Thiên Hựu hít một hơi, phía sau nóng hừng hực một mảnh, bộ phận quả ʍôиɠ trở lên kia là khó chịu nhất, vừa rồi mẫu thân chính là đụng tới nơi đó, mình mới không nhịn được kêu nhẹ ra tiếng 
Thì cảm thấy, nơi đó tựa hồ bị bóc một lớp da, đau nhói lợi hại 
“Thiên Hựu, một hồi, mẹ theo ngươi thỉnh tội cho mọi người” Xoa nhẹ một hồi, Mục Khuynh Tuyết ôn nhu mở miệng 
Thiên Hựu vừa nghe, khuôn mặt nhỏ trong nháy mắt xụ xuống, nước mắt vừa lui xuống lại ngưng tụ ở hốc mắt 
“Mẹ, có thể đợi trêи người nữ nhi không đau lại đi hay không….” Thiên Hựu yếu ớt mở miệng, tội nghiệp nhìn Mục Khuynh Tuyết 
Mục Khuynh Tuyết khẽ cười một tiếng, “Hôm nay ngươi có thương trêи người, họ chắc sẽ không phạt nặng ngươi, huống hồ, có mẹ bồi ngươi” 
Nhìn nụ cười của Mục Khuynh Tuyết, Thiên Hựu gật gật đầu, nàng biết Mục Khuynh Tuyết sẽ không đem chính mình đẩy vào trong hố lửa, lập tức càng là không cần thiết chối từ nữa, huống chi, vốn là chính mình có lỗi trước 
Chỉ là vừa nghĩ đến dáng vẻ sư phụ và Hoàng nãi nãi nổi giận, bản năng vẫn sẽ có chút hoảng sợ 
Chưa tới nửa giờ sau, Thiên Hựu giật giật thân thể 
“Tốt hơn một chút rồi hả?” Mục Khuynh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet/4600842/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.