“Sư… Sư phụ…” Thiên Hựu bưng cái ʍôиɠ, nhìn An Lương mặt lộ vẻ không thiện, tâm trạng là run lên, thân thể không tự giác hướng về Mục Khuynh Tuyết lại gần hai bước
Mục Khuynh Tuyết cũng là ngây người, không biết trong hồ lô An Lương rốt cuộc là bán thuốc gì
An Lương cũng không để ý tới vẻ mặt sợ hãi của Thiên Hựu, cũng không nhìn thẳng Mục Khuynh Tuyết ngồi trêи giường, chỉ chỉ mặt đất trước người, quay về Thiên Hựu lạnh giọng mở miệng, “Quỳ xuống”
Thiên Hựu nghe vậy mím mím môi, nghe lời đi tới trước mặt An Lương quỳ xuống
“Sư phụ…Là Thiên Hựu làm sai chuyện gì sao?” Thiên Hựu trước tiên mở miệng, vừa suy nghĩ hồi lâu, vẫn là không nhớ tới chính mình đã làm chuyện tốt gì
An Lương nghe vậy thở dài
“Thiên Hựu, sư phụ hỏi ngươi”
“Chữ đầu tiên ngươi học viết, là gì?”
Thiên Hựu nghe vậy sững sờ, không tự giác quay đầu nhìn Mục Khuynh Tuyết một chút
Mục Khuynh Tuyết nghe được vấn đề này, đúng là cảm thấy hứng thú, chữ đầu tiên học viết? không nên là "một" sao? Mục Khuynh Tuyết cười thầm một tiếng
“Là…là "Mẹ"….” Thiên Hựu cúi đầu, nhìn chằm chằm mặt đất trước mặt, mơ hồ đoán được nguyên nhân sư phụ tức giận
Mục Khuynh Tuyết nghe vậy sững sờ một lát, trong lòng đột nhiên nhíu chặt, chữ đầu tiên học viết, lại là….mẹ? “Được, sư phụ lại hỏi ngươi, bài đầu tiên ngươi học thuộc lòng, là cái gì?” An Lương mở miệng lần nữa
“Là 《Hiếu Kinh 》” Thiên Hựu đáp
“Được, nếu ngươi đã còn nhớ, vậy ngươi đến nói cho ta biết, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet/4600811/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.